“CÁI TÔI” ĐÁNG GHÉT

„Tôi không nhận mình là nhà văn, để mọi người đừng tưởng tôi cầm bút, vì tham chiếc chiếu trên, chiếc chiếu dưới trong Văn Đàn. Tôi đơn thuần chỉ là một chiến sĩ kiên trì chống chủ nghĩa cộng sản, nguyện chiến đấu cho tới hơi thở cuối cùng, dù bị ai ghét cũng cam...

Sám hối

Trần Đức Thạch   Mái đầu tôi mỗi ngày càng nhanh bạc Với câu hỏi đất nước sẽ về đâu? Thế hệ chúng tôi tội lỗi ngập đầu Nhìn con cháu lòng muôn hổ thẹn… Thế hệ chúng tôi một thời chinh chiến Thắng lợi mang về là xua đuổi văn minh Thắng lợi mang về là làm khổ...
THÁNG TƯ, NHỮNG NGƯỜI LÍNH CUỐI CÙNG.

THÁNG TƯ, NHỮNG NGƯỜI LÍNH CUỐI CÙNG.

Nguyễn Thị Thanh Dương Người lính tan hàng những ngày tháng tư   Năm 1975 bàn cờ thế cuộc, Anh trở về không còn gì để mất, Anh trở về với cõi lòng bị thương.   Anh đã đi giữa hai cõi âm dương, Trên quốc lộ biển người đang tháo chạy, Xác người chết bên xác xe bốc cháy,...

Một thoáng Phù Tang

Trương Văn Tân  Cứ mỗi lần trở lại Nhật Bản là tôi có thêm một ấn tượng khác, những ấn tượng này chồng chất lên nhau cho tôi một kết luận là một xã hội văn minh cần xuất phát từ những con người văn minh trong đó dân trí và “quan trí” phải được tôi luyện qua một thời...

Nước Nga, những ngày này nhớ lại

Trần Anh Chương Mùa hè 1983 tôi đến Mạc Tư Khoa sau hai ngày đêm trên tàu từ Praha, qua Lvov, Kiev, Kharkov, xuyên suốt một vùng mênh mông của Ukraine. Đêm đầu tiên ngủ trên nền xi măng của căn phòng ký túc xá dơ bẩn của người bạn. Bốn giờ sáng tỉnh giấc thấy bạn...
CẨM TÚ SƠN HÀ

CẨM TÚ SƠN HÀ

Nhớ về những lúc giao mùa Xạc xào gió thoảng, tiếng khua gàu sòng Ba mươi tôm cá đầy sông Dân chài bủa lưới, nức lòng gọi nhau   Đêm về ngào ngạt hương cau Quanh nhà rau cải xanh màu quê hương Nhớ quê thêm nhớ ruộng vườn Nhớ con sông cái, nhớ đường quanh co   Nhớ ai...