Hơn 400 triệu cử tri Âu Châu được kêu gọi tham gia cuộc bầu Nghị viện châu Âu lần thứ 9 cho nhiệm kỳ 2019-2024 diễn ra từ ngày 23. đến 26.5. 2019 tại 28 quốc gia thành viên EU. Riêng Đức cuộc bầu được tổ chức vào ngày 26.05.


Liên Minh châu Âu và bầu cử châu Âu 2019

EU là một liên minh chính trị và kinh tế lớn và quan trọng hàng đầu thế giới bao gồm 28 nước thành viên với tổng cộng 512 triệu dân: Pháp, Đức, Ý, Bỉ, Hoà Lan, Anh, Luxembourg (Lục Xâm Bảo), Ireland (Ái Nhĩ Lan), Đan Mạch, Hy Lạp, Tây Ban Nha, Bồ Đào Nha, Áo, Thuỵ Điển, Phần Lan, Tiệp, Hungary (Hung Gia Lợi), Ba Lan, Slovakia, Slovenia, Estonia, Latvia, Lithuania, Malta, Cyprus, Bulgaria (Bảo Gia Lợi), Romania (Lỗ Ma Ni), Croats.

Cờ Liên minh châu Âu trước Nghị viện châu Âu

Cơ cấu tổ chức của EU

EU có 8 định chế quan trọng chính: Hội đồng châu Âu, Hội đồng Bộ trường, Nghị Viện châu Âu, Ủy ban châu Âu, Toà án Công lý Liên minh châu Âu, Ngân hàng Trung ương châu Âu, Toà Kiểm toán châu Âu, và Cơ quan đối ngoại châu Âu.

1. Hội đồng châu Âu (European Council)

Hội đồng châu Âu là cơ quan chỉ đạo chính trị bao gồm Chủ tịch Hội đồng châu Âu, Chủ tịch Ủy ban châu Âu và một đại diện của mỗi quốc gia thành. Hội đồng châu Âu họp ít nhất 4 lần trong năm với nhiệm vụ xem xét những thay đổi trong các hiệp ước điều chỉnh hoạt động Liên minh châu Âu cũng như xác định mục tiêu và chiến lược cho Liên minh châu Âu.
Chủ tịch đương nhiệm của Hội đồng châu Âu là Donald Tusk, cựu thủ tướng Ba Lan

2. Hội đồng Bộ trưởng (Council of the European Union hoặc Council of Ministers )


Hội đồng Liên minh châu Âu còn được gọi là Hội đồng Bộ trưởng (Council of Ministers) là cơ quan phối hợp chính sách trong các lĩnh vực Kinh tế, xã hội, an ninh và đối ngoại, cùng với Nghị Viện châu Âu chấp thuận ngân sách, khuyến nghị EC xây dựng các đạo luật chung và ký kết các thoả ước quốc tế.

Tại Hội đồng bộ trưởng, các quốc gia thành viên đều cử một bộ trưởng đại diện và luân phiên sau sáu tháng đảm nhận vai trò chủ tịch. Hiện tại chủ tịch là nước Romania.

3. Nghị viện Châu Âu (European Parliament – EP)

Nghị viện châu Âu đươc công dân EU bầu trực tiếp.Nhiệm vụ của Nghị viện là phối hợp với Hội đồng Bộ trưởng thông qua các đạo luật, thông qua ngân sách, kiểm tra, giám sát việc thực hiện các chính sách của Liên minh châu Âu. Chủ tịch Nghị viện được bầu bởi các nghị sĩ với nhiệm kỳ 2 năm rưỡi . Chủ tịch đương nhiệm là Antonio Tajani (Ý)


4. Ủy ban châu Âu (European Commission – EC)

Ủy ban châu Âu bao gồm 28 uỷ viên đại diện cho 28 quốc gia thành viên Liên minh châu Âu, nhiệm kỳ 5 năm do các chính phủ cử ra. Ủy ban châu Âu là cơ quan hành pháp hoạt động độc lập, có nhiệm vụ xây dựng, kiến nghị các đạo luật của EU, thực thi, áp dụng và giám sát việc triển khai các hiệp ước và điều luật của EU, sử dụng ngân sách chung để thực hiện các chính sách chung của cả khối theo quy định.  Về đối ngoại, EC thương thảo các Hiệp định và thỏa ước quốc tế quan trọng giữa Liên minh châu Âu và các quốc gia khác trên thế giới.

Ủy ban châu Âu chỉ bị bãi miễn bởi Nghị viện châu Âu. Chủ tịch Ủy ban châu Âu đương nhiệm: Jean- Claude Junke, cựu Thủ tướng Luxemborurg .

5. Tòa Công lý châu Âu (The Court of Justice)

Tòa Công lý châu Âu bao gồm 28 thẩm phán, đại diện cho 28 quốc gia thành viên EU, do các chính phủ thỏa thuận bổ nhiệm, nhiệm kỳ 6 năm. Chủ tịch của Tòa Công lý châu Âu được bầu bởi các thẩm phán với nhiệm kỳ 3 năm có thể tái bổ nhiệm.

Toà án EU là cơ quan phán án, có thẩm quyền tư pháp đối với các vấn đề liên quan đến luật pháp của EU. Bao gồm hai tòa chính là: “Tòa sơ thẩm châu Âu” (European General Court) và “Tòa án Công lý châu Âu” (European Court of Justice). Tòa án có vai trò độc lập và có quyền bác bỏ những quy định của các tổ chức của Ủy ban châu Âu và Chính phủ các nước thành viên nếu những quy định này bị coi là không phù hợp với luật EU.

Hiệp ước Lisbon đã trao hiệu lực pháp lý cho Hiến chương Liên minh châu Âu về những quyền cơ bản vào năm 2009.

Điều 1 và 2 Hiến chương Liên minh châu Âu về những quyền cơ bản vào năm 2009.

“Nhân phẩm là không thể xâm phạm. Nhân phẩm phải được tôn trọng và bảo vệ.
Mọi người đều có quyền được sống. Không một ai bị kết án tử hình hoặc bị xử tử.”

Các điều ước đã ký kết giữa các quốc gia thành viên Liên minh châu Âu công nhận rằng Liên minh châu Âu được “thành lập trên cơ sở tôn trọng những giá trị nhân phẩm, tự do, dân chủ, công bằng, pháp trị và nhân quyền, bao gồm quyền của những người thuộc những sắc tộc thiểu số… trong một xã hội đa dạng, không phân biệt, khoan dung, công lý, đoàn kết và bình đẳng giới.” Trên bình diện thế giới, Liên minh châu Âu cũng thúc đẩy các vấn đề về nhân quyền. Liên minh châu Âu phản đối việc kết án tử hình và đề nghị loại bỏ hình phạt này trên khắp thế giới. Ngoài ra, việc loại bỏ án tử hình cũng là một điều kiện đối với quy chế thành viên Liên minh châu Âu.

Chủ tịch đương nhiệm : Koen Lenaerts (Bỉ).

6. Ngân hàng Trung ương Châu Âu (The European Central Bank)


Ngân hàng Trung ương châu Âu (ECB) phụ trách về chính sách tiền tệ của khu vực Euro (19 nước thành viên), bao gồm: ổn định giá, ấn định lãi xuất chỉ đạo, ổn định cung tiền, giá trị của đồng Euro, cứu các ngân hàng của các thành viên khu vực sử dụng Euro có nguy cơ đổ vỡ. Điều hành ngân hàng là Ban giám đốc và các chủ tịch ngân hàng trung ương của các quốc gia thành viên..

Chủ tịch Ngân hàng trung ương Âu châu đương nhiệm : Mario Draghi (Ý)

7. Tòa kiểm toán châu Âu (The European Court of Auditors)

Cơ quan này không có quyền tư pháp nhưng có quyền : kiểm tra các sổ sách kế toán để bảo đảm ngân sách của Cộng đồng được chi tiêu chính xác; lập báo cáo kiểm toán cho mỗi năm tài chính đệ trình Hội đồng và Nghị viện châu Âu, và cho ý kiến về pháp luật tài chính và các hành động chống gian lận. 

8.Cơ quan Đối ngoại của châu Âu (European External Action Service)

Mục tiêu của Chính sách an ninh và đối ngoại chung (CFSP) là thúc đẩy lợi ích của chính Liên minh châu Âu cũng như của cộng đồng thế giới trong việc xúc tiến hợp tác quốc tế, tôn trọng nhân quyền, dân chủ và pháp trị.

Cơ quan Đối ngoại châu Âu (EEAS) được thành lập sau khi Hiệp ước Lisbon có hiệu lực và bắt đầu chính thức hoạt động từ ngày 01/12/2010. Đây là Cơ quan (có nhiều chức năng và nhiệm vụ giống Bộ Ngoại giao) chuyên trách về chính sách đối ngoại và an ninh của châu Âu. Người đứng đầu EEAS là Đại diện cấp cao phụ trách về chính sách đối ngoại và an ninh kiêm Phó Chủ tịch Ủy ban châu Âu.

EEAS hoạt động hoàn toàn độc lập và có ngân sách riêng, có nhiệm vụ kiến nghị các chính sách về đối ngoại và an ninh để các nước thành viên EU thông qua. 

Đại diện cao cấp của Liên minh châu Âu về ngoại giao và chính sách an ninh hiện nay là bà Federica Mogherini (Ý).

Nghị sĩ của Nghị viện Âu Châu (EP)

Từ năm 1979, các Nghị sĩ của Nghị viện Châu Âu (EP) được bầu trực tiếp, nhiệm kỳ 5 năm, mỗi nước thành viên có ít nhất 6 ghế và nhiều nhất 96 ghế.

Qua 40 năm, Liên minh châu Âu (EU) đã phát triền và mở rộng, nên thành phần của Nghị viện cũng thay đổi nhiều.Trong năm 1979, EU có 9 quốc gia thành viên với 410 Nghị sĩ đã tăng lên 28 thành viên với 751 Nghị sĩ vào năm 2014.

EP là Nghị viện đa quốc gia lớn nhất trên thế giới.

Hiện tại trong Nghị viện có 751 nghị sĩ phân chia theo 8 khối chính trị khác nhau (không phân chia theo quốc tịch). Các nhóm Đảng chính của EP: (1) Khối các đảng Nhân dân châu Âu – EPP (trung hữu): 216 ghế; (2) Khối Xã hội Dân chủ – S&D (trung tả): 185 ghế; (3) Liên minh Tự do và Dân chủ châu Âu – ALDE (tự do): 69 ghế, (4) Đảng Xanh – Green/EFA: 52 ghế; (5) Nhóm Bảo thủ và Cải cách châu Âu – ECR : 77 ghế; (6) Đảng Cánh tả thống nhất châu Âu – GUE/NGL (cực tả): 52 ghế; (7) Nhóm dân tộc và tự do – ENF (dân tuý): 36 ghế;  (8) Nhóm Tự do Dân chủ châu Âu – EFDD (dân chù, tự do và dân chủ trực tiếp – dân túy): 42 ghế; (9) Nhóm không thuộc khuynh hướng chính trị cụ thể: 20 ghế.

Hơn 400 triệu cử tri được kêu gọi tham gia cuộc bầu Nghị viện châu Âu lần thứ 9 cho nhiệm kỳ 2019-2024 diễn ra từ ngày 23. đến 26.5. 2019 tại 28 quốc gia thành viên EU.Riêng Đức cuộc bầu được tổ chức vào ngày 26.05.

Đây là cuộc bầu quan trọng nhất của EU.Ngoài vai trò của EP đã được nâng cao ngang tầm với các định chế Hội đồng và Ủy ban châu Âu từ khi thoả ước Lisbon có hiệu lực. Cuộc bầu cử sẽ còn xác định đường hướng và thành phần lãnh đaọ tương lai của các định chế EU (Ủy ban châu Âu, Hội đồng châu Âu, Nghị Viện châu Âu, Ngân hàng Trung ương châu Âu và Đại diện ngoại giao cấp cao) .

Theo Vũ Ngọc Yên (10.05.2019)

Toàn bài viết: Liên Minh châu Âu và bầu cử châu Âu 2019 (Diễn Đàn Việt Nam 21)

***

Bầu cử Nghị viện Châu Âu lần thứ 9, 2019

Cuộc bầu Nghị viện Liên minh Châu Âu (EU – European Union), lần thứ 9 để chọn ra 751 nghị viên toàn EU, đến từ 28 quốc gia với tổng dân số 512,7 triệu người trên một diện tích cư trú 4,41 triệu cây số vuông.

Lần này nước Anh vẫn được chia 73 ghế, vì quyết định rời Liên minh của họ, gọi là Brexit, sẽ dời lại sau kỳ bầu cử, nhưng vẫn chưa biết cụ thể thời điểm nào.

Sau Đức (96 nghị viên), Pháp là quốc gia có số nghị viên nhiều thứ hai với 74 đại biểu. Số lượng đại biểu được qui định theo số dân cư của từng nước. Nhưng EU cũng qui định rằng, những nước dù có rất ít dân, như Luxemburg hay Malta, thì tối thiểu họ cũng có 6 ghế trong nghị trường. Quy định này đảm bảo cho nước nào cũng có đại diện, nhưng cũng tạo nên sự mất cân đối về tỉ lệ số lượng người cho mỗi đại diện tại mỗi nước.

Cũng chính vì sự không cân đối này, mà nguyên tắc về dân chủ không được hoàn hảo. Thế nhưng EU chưa tìm ra được một giải pháp tối ưu nào. Nếu để hoàn hảo thì tỉ lệ phải đồng đều. Giả sử mỗi nghị viên đại diện cho 100 ngàn người, thì EU phải có đến 5127 nghị viên. Số luợng này rất cồng kềnh. Làm việc thiếu hiệu quả và sẽ tốn nhiều tiền bạc. Vì lương mỗi tháng, chưa trừ thuế, của nghị viên EU là 8.757 €, và mỗi ngày dự họp được trả thêm 320 €. Chưa kể những khoản tiền bù lỗ khác.

Vì vậy EU vẫn giữ qui định chưa hoàn hảo trên. Chẳng hạn CHLB Đức, với dân số đông nhất 82,8 triệu người, thì mỗi đại biểu đại diện cho 860 ngàn dân. Nước Pháp có 66 triệu thì tỉ lệ này là 1 trên 890 ngàn người. Đảo quốc Malta vùng Địa Trung Hải, gia nhập EU từ năm 2004, có 430 ngàn dân cho 6 đại biểu, đạt tỉ lệ 1 trên 72 ngàn. Hay Luxemburg cũng có 6 đại biểu, dân số hơn 600 ngàn, mỗi đại biểu có 100 ngàn dân. Nước Áo gần 9 triệu dân, được chia 18 đại biểu, tỉ lệ này là 1 trên 500 ngàn dân.

Giả sử nếu nước Anh ra khỏi EU trước kỳ bầu cử lần này, thì số nghị viên chỉ còn 705 thay vì 751. Vì trong 73 ghế của Anh, EU chỉ bỏ đi 46 ghế, còn giữ lại 27 ghế chia thêm cho các nước khác, để giảm bớt đi phần nào sự mất cân đối.

Bầu cử tại Đức

Tại nước Đức, ngày Chủ Nhật tới, 26.05.2019, là ngày mà 64,8 triệu cử tri Đức trực tiếp tham gia bầu Nghị viện Liên minh Châu Âu (EU – European Union) để chọn ra 96 nghị viên.

Luật bầu cử quy định cử tri là những công dân từ 18 tuổi. Hợp pháp về cư trú. Không bị tước quyền bầu cử. Họ sẽ tự động có tên trong danh sách đăng ký của địa phương. Những người không thể đến phòng bỏ phiếu vì lí do nào đó, như tật nguyền, đau ốm hay vì công việc… được phép bầu bằng cách gởi thư, sau khi đã gởi đơn thông báo đến cơ quan tổ chức bầu cử, để được nhận phiếu bầu.

Người mù hay khiếm thị được Hội những người mù giúp đỡ, cung cấp các mẫu thiết bị phù hợp giúp việc bầu được thuận lợi.

Ở Đức lần này có tất cả 41 đảng phái của hơn 1300 ứng viên ra tranh cử. Chương trình hành động của họ phong phú về nhiều lãnh vực, như môi trường, tài chính, an ninh, quân sự, tị nạn, biến đổi Gen trong nông nghiệp, trợ cấp xã hội, mức lương tối thiểu, năng lượng nguyên tử, bảo vệ nhân quyền, tự do ngôn luận, nhà nước pháp quyền, tỉ lệ phụ nữ trong xí nghiệp và chính trị, qui định thí nghiệm trên thú vật, chức năng và quyền hạn của cảnh sát EU, hôn nhân đồng giới…

Để giúp cử tri nắm bắt thông tin kịp thời đầy đủ, Đức sử dụng phần mềm hỗ trợ có tên Wahl-O-Mat (www.wahl-o-mat.de), chưá 38 đề tài do các chuyên gia soạn thảo, được các ứng cử viên thông qua, gửi cho cử tri sử dụng 3 tuần trước ngày bầu cử.

Phần mềm Wahl-O-Mat này không nhằm khuyên bầu chọn ai, nhưng là một công cụ hiệu quả giúp các cử tri so sánh, tìm được đảng phái thích hợp với quan điểm của mình, sau khi đã nhấn vào các đề tài và lãnh vực mà họ đặc biệt quan tâm ghi trong đó.

Dưới đây là cương lĩnh, chủ đề tranh cử của một số đảng phái lớn Đức 

CDU/CSU (Liên minh Dân chủ Xã hội Thiên chúa giáo)

Mục tiêu đạt tới: An ninh, hoà bình và phồn thịnh cũng như những giá trị cốt lõi châu Âu.

SPD (Đảng Dân chủ Xã hội) 

Đạt được mức lương tối thiểu bảo đảm căn bản cuộc sống, cân bằng mức thuế trong khối EU, chống kiểm soát biên giới giữa các nước EU, trả lương đồng đều không phân biệt giới tính, bảo vệ môi trường, ủng hộ cứu người lâm nguy trên vùng biển châu Âu.

FDP (Đảng Tự do Dân chủ) 

Muốn cải tổ EU, bảo vệ tự do cùng những giá trị chung, xây dựng quân đội EU, đề ra chương trình hội nhập tốt hơn cho những người tị nạn được công nhận, các mục đích của hội nghị Paris đề ra về môi trường nên đạt được bằng sáng kiến và cạnh tranh.

Grüne (Đảng Xanh) 

Bảo vệ môi trường, phát triển năng lượng tái tạo, đóng cửa các nhà máy điện nguyên tử và điện than, giao thông xanh, bảo vệ động vật tốt hơn, bảo vệ người tị nạn tốt hơn, đồng thời giải quyết nguyên nhân gây ra tị nạn, phát triển giáo dục và sáng tạo.

AfD (Chọn lựa khác cho nước Đức) 

Tăng sức mạnh quốc gia, chống việc đón nhận người tị nạn, phủ nhận sự biến đổi môi trường do người gây ra, coi việc bảo vệ môi trường là một sự lạc lối.

Linken (Đảng Thiên tả)

Xây dựng một EU tương trợ cho hàng triệu người, chống lại một EU của những người triệu phú, đấu tranh vì sự công bằng, dân chủ, chống lại thị trường, vì một nền kinh tế xã hội và môi trường, chống tư hữu hoá, chống đường biên giới khép kín quanh EU.

Các đảng phái nhỏ

Như Đảng Cộng Sản (DKP), Đảng Tình Yêu (Liebe), Đảng Màu tím (Violetten), Đảng Thu nhập Căn bản (BGE), Đảng Sáng tạo và Công bằng (BIG), Đảng Những người con Chúa (BC), Đảng Quý bà (Frauen), Đảng Báo xám (Graue Panther), Đảng Mác-Lê (MLDP), Đảng Vì động vật (PfdT), Đảng mang tên trùng với Cướp biển (Piraten), Đảng Con đường thứ 3 (Der 3. Weg) …

Theo Sa Huỳnh – Berlin, 17.05.2019

Toàn bài viết: Nóng chính trường EU: Bầu cử nhiệm kỳ Nghị viện Châu Âu 2019

***

Nghị Viện Châu Âu : « Cỗ máy ngốn tiền » của Liên Hiệp ?

Trong những ngày này, Nghị Viện Châu Âu là đề tài được nhắc đến nhiều trên truyền thông Pháp. Đây là dịp để nhìn nhận lại về vai trò, tổ chức, cơ cấu hoạt động, và đương nhiên là cả « chuyện chi tiêu tốn kém » của định chế này. Báo Le Monde ngày 16/05/2019 có bài viết « Nghị Viện Châu Âu quá tốn kém ».

Ngân sách hàng năm của Nghị Viện Châu Âu là bao nhiêu?

Theo dự báo, ngân sách của Nghị Viện Châu Âu cho năm 2020 sẽ vượt quá 2,5 tỉ Euro. Chi phí cho các nghị sĩ hoạt động dự kiến tăng 2,68%, lên thành 2,5 triệu euro/người/năm. Trong khi đó, tại Hạ Viện Pháp, ngân sách cấp cho mỗi dân biểu là dưới 1 triệu euro/năm.

Tại sao ngân sách dành cho Nghị Viện Châu Âu lại cao đến như vậy ?

Có rất nhiều lý do khách quan dẫn đến việc Nghị Viện Châu Âu được hưởng ngân sách cao đến khó tin như vậy.

Thứ nhất là ngoài trụ sở chính tại Strasbourg, Pháp, Nghị Viện còn có một trụ sở đồ sộ tại Bruxelles, nơi diễn ra phiên họp của các Ủy ban. Việc đi lại giữa Strasbourg, Pháp và Bruxelles, Bỉ đương nhiên là rất tốn kém. Khi có các phiên toàn thể, tất cả các nghị sĩ, một phần trợ lý của họ và nhiều công chức phải tham gia và lưu lại khách sạn 3 đêm. Theo báo cáo năm 2014 của Thẩm Kế viện châu Âu, riêng khoản chi cho các khách sạn ở Strasbourg đã « ngốn » của Nghị Viện Châu Âu tới 114 triệu euro/năm.

Ngoài ra, Nghị Viện cũng tốn thêm 3,6 triệu euro tiền thuê tàu Thalys chở các nghị sĩ (năm 2017) và 260.000 euro tiền vận chuyển tài liệu giấy tờ đến Strasbourg. Nghị Viện cũng mới nâng mức trần phụ cấp lên thành 180 euro/đêm khách sạn cho một quan chức Nghị Viện đến họp tại trụ sở Strasbourg.

Đó là chưa kể đến việc văn phòng của Ban thư ký Nghị Viện lại đặt tại … Luxembourg. Mới đây, tòa nhà Konrad-Adenauer này đã được tu sửa với chi phí lên tới 432 triệu euro, tăng 115 triệu euro so với dự toán ban đầu. Các nghị sĩ châu Âu có quyền làm việc bằng ngôn ngữ của quốc gia mình, nên Ban thư ký Nghị Viện phải duy trì « bộ máy » biên phiên dịch bằng 24 ngôn ngữ chính thức. Chi phí dịch thuật không hề rẻ : Dịch mỗi trang tài liệu mất khoảng 145 euro, còn tiền thù lao cho phiên dịch là khoảng 270-311 euro/giờ.

Các nghị sĩ châu Âu được hưởng lương như thế nào ?

Tốn kém nhất cho Nghị Viện vẫn là khoản trả lương cho 751 nghị sĩ : ngoài tiền lương 6.825 euro/tháng sau khi đã trừ các khoản đóng góp xã hội, các nghị sĩ còn được hưởng phụ cấp 320 euro mỗi ngày đi họp. Ngoài tiền tàu xe khi đi công tác, mỗi nghị sĩ còn được cấp thêm 4.513 euro/tháng tiền phụ phí cho các hoạt động với tư cách nghị viên và gần 25.000 euro/tháng để trả lương cho các trợ lý. Con số này cao gấp đôi so với tiêu chuẩn mà một dân biểu được hưởng tại Pháp.

Nghị Viện Châu Âu không chỉ có 751 nghị sĩ, mà còn có thêm 338 quan chức. Lương tháng trước khi trừ các khoản đóng góp xã hội của các quan chức này dao động trong khoảng 14 546 – 20 219 euro, cao ngang, thậm chí là hơn cả lương của tổng thống Pháp (15 140 euro/tháng). Đó là chưa kể đến các khoản trợ cấp « hào phóng » cho gia đình các quan chức hoặc tiền hỗ trợ khác.

Tính tổng cộng, số người làm việc cho Nghị Viện và được trả lương là 7.698 người (kể cả những người ký hợp đồng sự vụ), tất cả đều được hưởng mức lương rất cao. Riêng trong năm 2017, định chế này đã tuyển dụng thêm 116 lái xe. Theo tính toán của cơ quan thống kê Eurostat của Liên Hiệp Châu Âu, vào năm 2020, khoản ngân sách của Nghị Viện để trả lương nhân viên, công chức, nghị sĩ … sẽ còn tăng thêm 6% so với năm 2019.

Việc chi tiêu của Nghị Viện Châu Âu có minh bạch hay không ? Có nhiều nghị sĩ dính vào tai tiếng về thu nhập, chi phí thuê trợ lý … ?

Nghị sĩ châu Âu Max Anderson là dân biểu Đảng Xanh của Thụy Điển. Ông cho biết là chuyện chi tiêu giữa Nghị Viện Thụy Điển và Nghị Viện Châu Âu khác nhau « một trời, một vực ». Ở trong nước, là dân biểu, ông chỉ thuê trợ lý làm việc 4 tiếng mỗi tuần, nhưng ở Nghị Viện Châu Âu, ông có 5 trợ lý làm việc toàn bộ thời gian.

Trong năm 2017, có nhiều nghị sĩ châu Âu tại các nước Đông Âu thậm chí còn thuê tới 10 trợ lý trong nước. Le Monde ví các nghị sĩ này như « ông chủ của các công ty vừa và nhỏ ». Nhiều nghị sĩ còn bị tố cáo là đã đòi các trợ lý hoàn lại cho họ lại một phần lương.

Theo quy định, các nghị viên châu Âu không được thuê các thành viên trong gia đình làm trợ lý. Nhưng trên thực tế, hầu như không cơ quan, tổ chức nào thanh tra trên thực địa công việc của các trợ lý nghị sĩ. Hồi năm 2015, chủ tịch Nghị Viện khi đó là ông Martin Schulz, tố cáo lên các cơ quan chống gian lận của châu Âu và tư pháp Pháp về việc các nghị sĩ của đảng cực hữu Mặt trận Dân Tộc (FN), trong đó có bà Marine Le Pen, đã dùng tiền của Nghị Viện Châu Âu để trả lương cho thư ký của đảng và vệ sĩ riêng.

Nhưng trong quá trình điều tra, các nghị sĩ của đảng FN khẳng định, nhiều nghị sĩ khác của Pháp cũng làm như họ, nhất là các nghĩ sĩ của đảng Modem và Nước Pháp Bất Khuất. Nghị Viện sau đó đã tiến hành các thủ tục để đòi nghị sĩ Marine Le Pen và 5 nghị sĩ trong đảng của bà bồi hoàn hàng triệu euro, nhưng không mở rộng điều tra đối với nghị sĩ tại các nước khác.

Ngoài ra, cũng không có bất kỳ sự kiểm tra nào về việc các nghị sĩ sử dụng khoản tiền hỗ trợ 4513 euro/tháng như thế nào. Trong những năm qua, chỉ có các nghị sĩ đảng Xanh và các nghị sĩ Anh Quốc, sau một vụ tai tiếng năm 2009, cam kết công khai các khoản chi.

Dưới sức ép của nhiều tổ chức phi chính phủ, chẳng hạn Transparency International, cuối cùng thì đến ngày 31/01/2019, các nghị viên châu Âu mới chấp nhận đề xuất của nghị sĩ Đảng Xanh Thụy Điển về việc Nghị Viện sẽ đưa ra các quy định rõ ràng hơn về việc sử dụng tiền phụ cấp. Các nghị viên cũng được kêu gọi tự nguyện công khai trên mạng chứng từ hóa hơn các khoản chi tiêu từ tiền ngân sách của Nghị Viện.

Nghị Viện cũng « chi rất mạnh tay » vào các công trình quảng bá ?

Để quảng bá cho hình ảnh của cơ quan lập pháp châu Âu, đúng là Nghị Viện không ngần ngại chi nhiều tiền để thu hút các nhà báo, công dân châu Âu, thậm chí là cho xây dựng các công trình, cơ sở để quảng bá cho hoạt động của họ.

Năm 2010, Nghị Viện Châu Âu đã cho mở một « văn phòng liên lạc » tại Washington. Định chế cũng đang chuẩn bị dự án mở các văn phòng đại diện tại Djakarta, Indonesia và Addis-Abeba, Ethiopia nhằm phát triển quan hệ với Hiệp hội các quốc gia Đông Nam Á (ASEAN) và Liên Minh Châu Phi. Lợi ích của dự án này vẫn đang gây nhiều tranh cãi ngay trong nội bộ Nghị Viện, nhưng hiện giờ dự án vẫn chưa bị hủy bỏ.

Tại Bruxelles, cho dù đã có Parlementarium, một bảo tàng về hoạt động của cơ quan lập pháp châu Âu, nhưng Nghị Viện Châu Âu vào năm 2017 lại khai trương thêm Bảo tàng lịch sử châu Âu. Bảo tàng lịch sử châu Âu nằm ngay gần trụ sở Nghị Viện, trước đây là một bệnh viện nha khoa và đã được sửa sang lại thành bảo tàng, với số tiền đầu tư lên đến 55 triệu euro.

Trong một báo cáo hồi tháng 02/2019, Ủy ban kiểm tra ngân sách của Nghị Viện lo ngại về việc chỉ có 99.344 lượt người tham quan bảo tàng, trong khi chi phí cho nhân sự lên tới 4,4 triệu euro. Tuy nhiên, không vì thế mà định chế này muốn ngưng các hoạt động quảng bá. Nghị Viện đang tính đến việc biến thư viện khoa học Solvay, một tòa nhà theo phong cách Tân nghệ thuật đôi khi được dùng cho các buổi hội thảo, thành một thư viện được số hóa, phục vụ công chúng và giới nghiên cứu.

Nghị Viện cũng đã đầu tư biến nhà của Jean Monnet, tại Bazoches-sur-Guyonnes, vùng Yveslines, ngoại ô Paris, thành bảo tàng và trung tâm hội thảo. Jean Monnet là một trong những nhà sáng lập Liên Hiệp Châu Âu. Ngôi nhà nay đang được mở rộng, nhằm cho phép những người đến tham gia hội thảo có chỗ ngủ đêm.

Nghị Viện còn có mạng lưới đại diện cho 28 nước thành viên tại thủ đô của từng quốc gia và tại các thành phố lớn như Munich, Edimbourg, Marseille, Milan, Barcelona và Wroclaw. Phát ngôn viên Nghị Viện Châu Âu Jaume Duch giải thích là những chương trình đầu tư nói trên là « một lựa chọn chính trị » của Nghị Viện vì « Nghị Viện của một nước thì không cần ngày nào cũng phải chứng minh là có tồn tại, nhưng Nghị Viện Châu Âu thì cần làm như thế ».

Theo RFI

(23.05.2019)