KHÉP LẠI ĐỈNH VINH QUANG

Lật đổ nó, nhưng không gây thù hận

Về quê hương xây dựng Nước Non nhà

Bằng tài năng lớp trẻ ở phương xa

Là thân phận lưu vong đời viễn xứ

Dẫu rằng tao chưa từng quên quá khứ

Là những ngày máu đổ thịt xương rơi

Bom đạn Tàu Nga tàn phá tơi bời

Sài Gòn ơi! Bao đời dân lận đận

Tôi cảm thương những đời còn uất hận

Cha đi tù, mẹ buôn gánh bán bưng

Bị đẩy vô kinh tế mới tận trong rừng

Bệnh không thuốc, sáng chiều ngô với sắn

Tôi cảm thương đời người ngày mưa nắng

Mò ốc cua đỡ dạ lúc buông chiều

Những mảnh đời nhà ngập mái tranh xiêu

Những u tịch hãi hùng: mừng giải phóng

Giờ phương xa quê nhà tao trông ngóng

Dân tự cường đời áo ấm cơm no

Sống thanh nhàn trong dân chủ tự do

Ngày sụp đổ đảng vô thần tàn độc

Bốn chín năm mà dân còn than khóc

Đổi mới ư! dân cón mãi khốn cùng?

Công nhân thì bao kiếp vẫn lao lung

Khổ đến nổi đem thân mình đi bán

Và hôm nay tao không khơi dĩ vãng

Mà là vì hiện tai với tương lai

Đảng cáo chung dân thoát kiếp đọa đày

Cho lớp trẻ tương lai không vô định

Thôi đi nhé ngưng đi đừng lừa phỉnh

Trăm triệu dân ai tin đảng? còn lâu!

Cộng cáo chung, tao ước nguyện thật mau

Để giải thoát những mảnh đời trần trụi

Hãy ngừng ngay những hành vi ám muội

Cướp chùa đình, cưỡng chiếm đất của dân

Cướp đất công,  tham quan xây biệt phủ

Ôi thê thảm mảnh đời ông bà-chủ

Đày tớ toàn phù thủy với ma cô

Đảng bọn bây toàn một lũ côn đồ

Bây chỉ giỏi tham ô và lừa phỉnh

Với cộng Tàu bọn bây là vua nịnh

Nhưng bạo tàn khi đối diện với toàn dân

Cáo chung mau loài ác quỷ hoá thân

Bây cáo chung dân tộc sẽ vui mừng

Lớp lớp trẻ về hiến dâng cho đất nước

TÔI TUYÊN THỆ TÔI LÀ MGƯỜI VỀ TRƯỚC

***

NGHE MẸ ĐI CON.

Độc lập Tự Do Ấm No Hạnh Phúc.

Mẹ biết rồi đừng dối nữa nghe con.

Con biết không Mẹ đau khổ âm thầm.

Nhìn vận nước tưởng chừng nung lửa bỏng.

Con đã quên cội nguồn theo phiến cộng.

Cũng chỉ vì tham vọng bã vinh hoa.

Chẳng kể chi cảnh máu lệ chan hòa.

Nỗi xáo thịt nồi da thờ Lê Mác.

Có phải con là con Hồng cháu Lạc.

Tại sao không nối tiếp bước  ông cha.

Mà đang tâm cõng rắng cắn gà nhà .

Theo gót giặc nói là con yêu nước.

Hãy nhìn xem quảng đường con xuôi ngược.

Độc lập rồi được những gì đây.

Có phải con đã dối bạn phản thầy.

Mượn ý đẹp lời hay lừa nhân thế.

Nhưng con ơi lừa đời đâu phải dễ.

Bài toán nào không phép tính chứng minh.

Dù mệnh danh là chủ nghĩa công bình.

Hay tôn chỉ già hồ trong quá khứ.

Nếu đã đọc và lật từng trang sử.

Thấy viết bằng xương máu của muôn dân.

Kẻ cướp công chính là lũ vô thần.

Mẹ biết nói thế nào cho đúng nghĩa.

Con đã biến Giang Sơn thành chiến địa.

Đem giống nòi thử súng đạn ngoại bang.

Bởi vì đâu cảnh cốt nhục tương tàn.

Gây thù hận bắc nam hòa lệ máu.

Ai đã giết những người con trung hậu.

Để Nga dành, Trung dưt, cảnh phân tranh.

Có phải con cướp cuộc sống an lành.

Mượn ý đẹp từ ngày vua thoái vị.

Rồi nối tiếp với chiêu bài đánh Mỹ.

Cũng chỉ là chiến lũy của người Nga.

Con nói con chính nghĩa diệt gian tà.

Ai để lại thương đau hằng đất Mẹ.

Con còn nhớ Mậu Thân trên đất Huế.

Ai mang về máu lệ lúc xuân sang.

Giáo đường xưa chùa cổ nóc đình làng.

Ai đốt phá bạo tàn gây thảm cảnh.

Và ai đã chôn sâu lòng đất lạnh

Triệu con tim chung dòng máu Tiên Rồng.

Có phải con cùng lũ quỷ tam không.

Nuôi ảo mộng đại đồng gây sóng gió.

Vẫn chưa hết bảy hai hè lửa đỏ.

Cũng con gây Quảng Trị cảnh kinh hoàng .

Kon Tum buồn chung hình ảnh tóc tang.

Bình Long cũng điêu tàn theo tiếng đạn.

Công con đó nhớ mang về dâng đảng.

Cũng đừng quên xuân một chín bảy lăm.

Máu nhuộm đất thành muôn dòng nước nặm.

Mà con gọi là mùa xuân đại thắng.

Còn mang tên giải phóng cứu dân lành.

Mẹ biết rồi đừng giả nghĩa giả danh.

Vì đã lộ nguyên hình con thú dữ.

Chân mãi bước , bước lùi theo quá khứ

Rồi viết thêm trang sử cảnh đau lòng.

Để giống nòi nghèo đói sống long đong .

Để lạc hậu chất chồng theo năm tháng.

Hình ảnh đó khó đi vào quên lãng.

Tỉnh đi con ai oán đã nhiều rồi .

Giọt lệ buồn đừng để thoáng trên môi.

Hãy dựng lại thời bình Chiêm phạt Tống.

Dòng Hồng Lạc phải kiêu hùng trung dũng

Chí dời non chấn động thế nhân nầy.

Gương Lê Trần Đinh Lý mãi còn đây.

Phải nối tiếp những ngày quang vinh ấy.

Vẫn chưa muộn nghe Mẹ đi vùng dậy.

Diệt quân thù xây dựng lại Giang Sơn.

Đem tình thương xóa sạch cảnh oan hờn.

Con chớ sợ cô đơn còn nòi giống.

Nghe Mẹ đi nối bước chân hùng dũng.

Đưa giống nòi đến tận đỉnh quang vinh

Công con đó nhớ mang về dân đảng.

(Đừng quên lời ai oán của muôn dân.)

Cũng đừng quên Xuân một chín báy lăm.

Vũ Văn (Thụy Điển)