VÈ TỪ DẠO ẤY

Kể từ khi, có việt cộng Đời ấu thơ, ​hết mơ mộng Biến tuổi già, lắm gieo neo Làm dân tộc, chịu đói nghèo.   Biên lãnh thổ, ngày một teo Biến nữ nhân, phận bọt bèo Đành lấy chồng, người ngoại chủng Làm Nước ta , mang nợ khủng.   Mỗi con người mới sanh ra Gánh nợ là ba...

QUÁI THAI

Buồn buồn không biết làm chi, Mới tìm hình ảnh dị kỳ quái thai . Thế mà chúng nó lên ngai, Ác tâm, tàn nhẫn đọa đày lương dân, Mai này dân ị ra phân, Đổ lên nghĩa địa, mộ phần bọn mi. Tao nguyền, tao rủa như ri, Thiên Lôi một búa, Đảng mi đi đời. Âm ti, địa ngục tức...

CHÚNG NÓ ĂN

Hình ảnh: Bộ trưởng công an Tô Lâm ăn bò dát vàng bằng tiền của ai?   Ai giàu bằng ban ngành, bộ trưởng? Ai sang bằng thủ trưởng, đảng viên? Dân tình thất đảo bát điên Có thằng bộ trưởng vung tiền ăn chơi.   Bữa ăn sang nhất trên đời Ăn trên xương máu của người Việt...

TRƯỜNG HẬN CA

Văn Vũ   Hơn thế kỷ Nước Nhà điêu đứng Năm thập niên tàn tạ lòng đau Đổi đời đày tớ quá giàu Trăm triệu ông chủ đau đầu thiếu ăn.   Những chuyện lạ thật là kỳ dị Xây tượng đài nghìn tỷ thi đua Dân đen, đói lạnh bốn mùa Sứ quân mỗi tỉnh, xưng vua loạn quyền .   Chia bộ...

Thơ: TÌNH ĐỜI – TÔI GIẬN

TÔI GIẬN   TÌNH ĐỜI TỪ GÓC KHUẤT TÔI THƯƠNG ĐỜI RÁCH NÁT, THÂN PHẬN NGHÈO LÊ LẾT KHẮP QUÊ HƯƠNG. TẬN HOANG SƠ SINH LỰC ĐÃ MẤT DẦN, TA BẤT LỰC GIỮA DÒNG ĐỜI LỐC XOÁY. Tôi giận đời nay lắm kẻ mù Nghe theo vịt + ,  riết rồi ngu Thời đai 5-0 chưa mở mắt Học nhiều kiến tạo...

HẬU DUỆ ƠI !

Vũ Văn   Ta còn đây trong tim dòng nhiệt huyết, Còn máu đào đỏ thắm bốn ngàn năm. Là tinh hoa muôn thuở vẫn âm thầm, Truyền sinh lực cho đời đời cường tráng.    Dòng máu ta vẫn muôn đời đỏ thắm, Từ nghìn xưa chảy thấm đất Thăng Long. Muôn đời sau sừng sững giống Lạc...