„Đảng cộng sản Trung Hoa (ĐCSTH) không phải là một chính đảng hay chính quyền theo nghĩa thông thường, nó không đại diện cho nhân dân Trung cộng, nó đại diện cho thế lực phản nhân loại.“
- Toàn cầu hoá (P1): Chiêu bài ĐCSTH âm mưu bá chủ thế giới
- Toàn cầu hoá (P2): Thế giới ‘bơm máu’ cho ĐCSTH
- Toàn cầu hoá (P3): Không có ĐCSTH, thế giới sẽ thịnh vượng thái bình
***
Toàn cầu hoá (Phần 1)
Chiêu bài ĐCSTH âm mưu bá chủ thế giới
„Toàn cầu hoá về hình thức khiến cho kinh tế thâm nhập lẫn nhau, làm các quốc gia liên kết, hợp tác và phụ thuộc vào nhau trong một chuỗi cung ứng sản xuất tiêu thụ. Điều bất hạnh là, ĐCSTH với bản tính ma mãnh đã nhận ra toàn cầu hoá chính là cơ hội vàng để thao túng thế giới, làm các nước mất đi chủ quyền quốc gia, phá hoại cơ sở kinh tế dân tộc, nhằm thực hiện mục tiêu cuối cùng là làm bá chủ thế giới.“
Lối thoát nào cho nhân loại bước ra khỏi cuộc chiến tranh phi bạo lực mang tên Toàn cầu hoá mà ĐCSTH sắp thành công? (Ảnh: NTD Việt Nam tổng hợp)
Kể từ khi trở thành ông chủ Tòa Bạch Ốc, Tổng thống Mỹ Donald Trump liên tiếp rút khỏi các tổ chức quốc tế, hiệp định và hiệp ước. Ông khiến thế giới bất ngờ khi ra những quyết định chống lại xu hướng Toàn cầu hóa, mặc dù nó đã trở nên quá quen thuộc đến nỗi không mấy ai hoài nghi gì về bản chất của nó. Nhưng có lẽ Tổng thống Trump đã sớm nhận ra Toàn cầu hoá không phải là một sân chơi tự do mà là phương tiện để Đảng Cộng Sản Trung Hoa (ĐCSTH) thực hiện âm mưu bá chủ thế giới.
Tổng thống Donald Trump vừa quyết định dừng tài trợ cho Tổ chức Y tế thế giới (WHO) và lên án tổ chức này cùng Tổ chức Thương mại Thế giới (WTO) lợi dụng Mỹ. Đây chỉ là một trong một loạt các hành động thể hiện sự phản đối các tổ chức quốc tế từ khi ông làm chủ Tòa Bạch Ốc.
Ngay sau khi nhậm chức, Tổng thống Donald Trump quyết định rút khỏi Hiệp định Đối tác xuyên Thái Bình Dương (TPP) vì cho rằng TPP gây tác hại cho nền kinh tế Hoa Kỳ và ảnh hưởng đến việc làm của người lao động Mỹ. Ông cũng rút khỏi Hiệp định Paris về biến đổi khí hậu, ông gọi đây là trò lừa bịp do Trung cộng tạo ra nhằm làm tê liệt ngành công nghiệp Mỹ. Mỹ cũng rút khỏi Tổ chức Giáo dục, Khoa học và Văn hóa của Liên Hợp Quốc (UNESCO); rút ra khỏi Hội đồng Nhân quyền Liên Hợp Quốc; rút khỏi hiệp định hạt nhân với Iran; rút khỏi Hiệp ước về tên lửa tầm trung (INF) với Nga; Tòa Bạch Ốc rút khỏi Liên minh Bưu chính thế giới (UPU) kéo dài 1 năm và chỉ rõ: quy định hiện hành của UPU đã khiến Mỹ lâm vào tình trạng bị cạnh tranh không công bằng, gây thiệt hại nghiêm trọng đến thu nhập của ngành bưu chính Mỹ.
Tổng thống Donald Trump đã nhận ra từ rất sớm, có lẽ trước khi ông ấy tranh cử tổng thống Mỹ, rằng ĐCSTH đã đang thống trị toàn thế giới dưới vỏ bọc mỹ miều của toàn cầu hoá, tự do thương mại, kinh tế phát triển…
Nghị sĩ Anh Tom Tugendhat chỉ ra rằng, giống như tất cả các chế độ độc tài, Chính phủ Trung cộng rất xảo trá, họ bất chấp tất cả để duy trì quyền lực và kiểm soát người dân, vì vậy họ phải che đậy sự thật về virus vì có thể gây ảnh hưởng đến uy quyền của họ. Ủy ban Ngoại giao của Hạ viện do ông Tugendhat làm chủ tịch tuyên bố rằng Trung cộng đang quyết tâm xây dựng một trật tự toàn cầu mới do họ lãnh đạo.
Tổng thống Trump đã nhận ra âm mưu của ĐCSTH từ trước khi ông ra tranh cử tổng thống. (Ảnh: NICHOLAS KAMM / AFP qua Getty
Trung cộng thao túng thế giới thông qua toàn cầu hoá như thế nào
Toàn cầu hoá bắt đầu từ phương Tây, là con đường mà chủ nghĩa tư bản mở rộng trên toàn cầu. Toàn cầu hoá về hình thức khiến cho kinh tế thâm nhập lẫn nhau, làm các quốc gia liên kết, hợp tác và phụ thuộc vào nhau trong một chuỗi cung ứng sản xuất tiêu thụ. Điều bất hạnh là, ĐCSTH với bản tính ma mãnh đã nhận ra toàn cầu hoá chính là cơ hội vàng để thao túng thế giới, làm các nước mất đi chủ quyền quốc gia, phá hoại cơ sở kinh tế dân tộc, nhằm thực hiện mục tiêu cuối cùng là làm bá chủ thế giới.
Khi đại dịch bùng nổ, cả thế giới chao đảo vì nguồn cung y tế và dược phẩm cũng như 90% hàng hoá phụ thuộc vào Trung cộng. Các quốc gia tiếp tục phải nhập khẩu từ Trung cộng và nhận được bài học cay đắng khi trong cơn khủng hoảng, Trung cộng dùng chính thảm hoạ để trục lợi họ bằng việc đầu cơ hàng tỷ khẩu trang của thế giới rồi bán lại, bán các thiết bị y tế như máy thở với giá cắt cổ và các bộ xét nghiệm cho kết quả sai 80%, với khẩu trang y tế được làm từ đồ lót.
Ngày nay cả thế giới chìm ngập trong sản phẩm hàng hóa made in China, nó đã trở thành thương hiệu của toàn cầu hoá khi một mình Trung cộng thao túng mọi nguồn lực. Thông qua toàn cầu hoá, ĐCSTH xâm nhập vào các ngành nghề, các tầng diện trong xã hội trong mọi phương diện về chính trị, kinh tế, pháp luật, giáo dục, truyền thông, nghệ thuật và xã hội, văn hoá.
Làm cách nào mà con virus ĐCSTH đã thao túng cả thế giới, trong mấy thập kỷ qua, và mỗi chúng ta đều là một mắt xích trong kế hoạch thống trị và huỷ diệt của nó.
Toàn cầu hoá để đánh cắp trí tuệ thế giới
Bất cứ công ty nào muốn leo qua “Bức Vạn Lý Trường Thành bảo hộ” của Trung cộng và bán hàng vào thị trường nước này phải chịu thứ phí nhập cuộc là giao nộp công nghệ của họ cho đối tác Trung cộng. Đồng thời phải chuyển cơ sở nghiên cứu và phát triển sang Trung cộng, bằng cách này, Trung cộng đã cướp không tài sản trí tuệ mà mỗi công ty phải bỏ ra đến 20% cho các nghiên cứu phát triển. Dù không mất một khoản chi phí nghiên cứu lớn, nhưng đường sắt cao tốc Trung cộng lại bước vào thời kỳ phát triển nhảy vọt, họ đã xây dựng được tuyến đường sắt cao tốc dài nhất thế giới. Chỉ trong vài năm, Trung Cộng đã tiếp thu được công nghệ của phương Tây, biến thành cái gọi là “Tự chủ về sở hữu trí tuệ”.
Mới đây Charles M. Lieber, nhà bác học Sinh-Hoá tại Harvard, đã bị bắt vì nhận hàng triệu USD từ Trung cộng để thành lập phòng thí nghiệm nghiên cứu tại Đại học Vũ Hán. Số tiền này được chuyển thông qua chương trình “Ngàn người tài” của Trung cộng, nhằm mục đích săn trộm các chuyên gia công nghệ và khoa học tài giỏi từ phương Tây và đưa họ đến Trung cộng làm việc trong các lĩnh vực công nghệ sinh hoá học. Nhà bác học này chỉ là một ví dụ trong vô số gián điệp đã bán mình cho Trung cộng, phản bội lại đất nước đã cưu mang họ và ăn cắp các công nghệ vũ khí tiên tiến nhất cho kẻ thù Trung cộng.
Charles M. Lieber, nhà bác học Sinh-Hoá tại Harvard, đã bị bắt vì nhận hàng triệu USD từ Trung cộng. (Ảnh: Wikipedia- CC BY-SA 4.0)
Sáng kiến trong khoa học kỹ thuật là thành quả của tư tưởng tự do sáng tạo của chủ nghĩa tư bản. Nhưng môi trường mạng internet bị Trung cộng phong tỏa, tư tưởng bị kìm kẹp, các nhà nghiên cứu khoa học ở Trung cộng ngay cả quyền tự do sử dụng các công cụ tìm kiếm ở nước ngoài cũng bị tước đoạt mất. Nhưng với tố chất lưu manh vốn không đếm xỉa gì đến đạo đức, Trung cộng lựa chọn cách đơn giản hơn là đánh cắp. Những phát minh mà phương Tây phải bỏ lượng kinh phí khổng lồ và mất hàng chục năm để nghiên cứu lại bị Trung cộng đánh cắp, tiếp thu thậm chí cải tiến, sau đó ứng dụng vào sản xuất trên quy mô lớn, rồi lại bán phá giá trên quy mô toàn cầu, khiến các doanh nghiệp và nền kinh tế tư nhân ở phương Tây bị đánh đổ.
Christopher Wray, cục trưởng FBI nói: “Mục tiêu của Trung cộng là thay thế nước Mỹ trở thành nước lớn siêu cấp đi đầu thế giới, họ đang dùng mọi thủ đoạn phi pháp để thực hiện mục tiêu này”.
Trung cộng sử dụng mạng lưới rộng khắp từ gián điệp viên chức, hacker, du học sinh, phóng viên, người gốc Hoa làm việc trong các công ty phương Tây, hàng triệu người Trung Hoa được cấp visa hàng năm, cho đến những người phương Tây bị dụ dỗ, lợi dụng để đánh cắp bí mật công nghệ của phương Tây.
Kathleen Puckett, một nhân viên tình báo Mỹ nói: “Trung cộng dồn tất cả nỗ lực vào hoạt động gián điệp, và nó đã đạt được mọi thứ một cách miễn phí”.
Hàng ngày, một mạng lưới hàng ngàn gián điệp chuyên nghiệp và không chuyên của Trung cộng thu thập các tin tức tình báo ở các văn phòng, nhà máy, trường học từ khắp thế giới. Mỗi phút, hàng trăm tin tặc Trung cộng dùng cả ngàn chương trình để tấn công vào tường lửa của các hệ thống thông tin về công nghiệp, tài chính, học thuật, chính trị, quân sự trên khắp thế giới, tìm kiếm các dữ liệu quý giá và âm thầm lấy các thông tin nhạy cảm có thể khai thác được này để phá hủy trong tương lai. Tầm ảnh hưởng của những cuộc tấn công tin học được tổ chức hoàn hảo với quy mô lớn “trên thực tế có thể đã đạt tới mức độ của vũ khí hủy diệt hàng loạt” là cảnh báo của tướng James Cartwright, nguyên là người đứng đầu Bộ tư lệnh Chiến lược Mỹ.
Cướp việc làm, thống trị nền sản xuất, chế tạo
Trung cộng dùng miếng mồi thị trường 1,3 tỷ dân cùng các chính sách bảo hộ xuất khẩu phá vỡ mọi quy tắc của thương mại thế giới, lôi kéo chiêu mời các công ty lớn của phương Tây chuyển sang Trung cộng. Chiêu bài ép chuyển giao công nghệ và cơ sở nghiên cứu sang Trung cộng buộc các nước phải xuất khẩu nguồn cung tạo ra việc làm tương lai cho đối thủ thù địch. Rất nhiều công ty lớn nhất thế giới nhằm tối đa hóa lợi nhuận đã dàn xếp với đối tác Trung cộng. Khi bánh mì của họ được phết bơ ở nước ngoài, các tổ chức thương mại quốc tế đã chuyển biến từ phê phán gay gắt chủ nghĩa con buôn thành những chiến binh vận động hành lang ủng hộ Trung cộng.
Hậu quả là hàng triệu công ăn việc làm của Mỹ, Canada, Châu Âu, Mexico và Châu Á bị đánh mất, và toàn bộ cơ sở sản xuất của Phương Tây gục ngã trong bàn tay Trung cộng. Chính sách và chiến lược công nghiệp theo thuyết trọng thương hám lợi và chủ nghĩa bảo hộ mà Trung cộng theo đuổi không ngoài các mục tiêu như thống trị hoàn toàn nền sản xuất và chế tạo thế giới, gặm nhấm toàn bộ thị trường toàn cầu, và khuất phục xã hội phương Tây về kinh tế.
Biến truyền thông toàn thế giới trở thành “Tân Hoa xã”
Tuyên truyền đối ngoại toàn cầu là một chiến lược chủ yếu mà ĐCSTH dùng để tranh đoạt thế giới, nó đã đạt được ngày càng nhiều quyền phát ngôn và đã bắt đầu dẫn dắt môi trường phát ngôn quốc tế. “Đài phát thanh quốc tế Trung cộng” (CRI) thuê công ty của người Hoa bản địa làm đại lý, Trung cộng đứng đằng sau thao túng bằng cổ phần, lợi dụng những đài phát thanh bản địa của Mỹ để tuyên truyền cho ĐCSTH, khiến người ta có cảm giác chính người Mỹ đang phát ngôn ủng hộ cho ĐCSTH, từ đó gây hiểu lầm rất lớn cho người nghe.
Sự tinh giản biên chế của các tờ báo và tin tức truyền hình trong thời đại Internet dẫn đến việc đóng cửa hay thu hẹp nhiều phòng tin tức ở nước ngoài, từ đó khiến các phương tiện truyền thông Mỹ ngày càng dựa vào luồng tin tức từ báo chí của chính quyền Trung cộng – một trong những cỗ máy tuyên truyền không ngừng và hiệu quả nhất mà thế giới từng chứng kiến.
Không chỉ truyền thông, ĐCSTH còn mua chuộc ngành giải trí. Một trong những mục tiêu chủ yếu mà Trung cộng muốn đạt được khi xâm nhập vào làng giải trí là khiến cho thế giới phải nói những câu chuyện tốt đẹp về Trung cộng, mua các nhà hát lớn, đầu tư vào phần lớn các bộ phim điện ảnh ăn khách của Hollywood, thông qua đó truyền bá văn hoá thấp kém, biến dị ra toàn thế giới một cách tinh vi dưới vỏ bọc phương Tây tự do.
Không chỉ truyền thông, ĐCSTH còn mua chuộc ngành giải trí, mua các nhà hát lớn, đầu tư vào phần lớn các bộ phim điện ảnh ăn khách của Hollywood. (Ảnh: Getty Images)
Đầu độc người tiêu dùng, thâu tóm mọi nguồn tài nguyên, hủy diệt môi trường
Thế giới ngập tràn hàng hoá giá rẻ của Trung cộng. Lợi thế giá rẻ này được tạo ra bằng vô số hoá chất độc hại mà Trung cộng thêm vào thành phần trong các sản phẩm để tối ưu lợi nhuận, tạo ra lợi thế cạnh tranh khiến các nước đầu hàng bó tay. Để nói về các sản phẩm độc hai của Trung cộng có lẽ người ta phải thống kê vài cuốn sách, nhưng hiểu một cách đơn giản là mọi sản phẩm từ Trung cộng đều hứa hẹn một ổ hoá chất tặng kèm cho người tiêu dùng, như chì trong các sản phẩm đồ chơi trẻ em, kẻ giết người hàng loạt Melamine trong thực phẩm, chất độc heparin, thạch tín, thậm chí đầu độc cả trong thuốc chữa bệnh. Điều này đồng nghĩa với việc Trung cộng đã phá huỷ đầu độc thiên nhiên đất nước mình bằng khối hoá chất khổng lồ mà nó dùng để đầu độc người tiêu dùng khắp thế giới.
Hậu quả nguy hiểm nhất từ sự nổi lên của Trung cộng như là “công xưởng” không thể tranh chấp của thế giới là sự tận diệt nguồn năng lượng và nguyên liệu của trái đất. Để nuôi cỗ máy sản xuất của mình, Trung cộng phải tiêu dùng một nửa xi-măng, gần một nửa lượng thép, một phần ba đồng, và một phần ba nhôm của thế giới.
Trung cộng thực hiện chiến lược thâu tóm tài nguyên để giữ cho các nhà máy của họ hoạt động hết công suất, phần còn lại của thế giới thì không có gì. Bằng cách thiết lập mối quan hệ thuộc địa xuyên qua các châu lục như Châu Phi, Châu Á, và cả sân sau của nước Mỹ là Châu Mỹ La Tinh, Trung cộng đang ngày càng nắm giữ nhiều nguồn tài nguyên thiên nhiên của thế giới. Chiến lược khóa chặt và sở hữu “thuộc địa hóa” các nguồn tài nguyên thiên nhiên khiến cho Trung cộng có thể sử dụng các tài nguyên này khi cần với chi phí rẻ nhất và do vậy họ dễ dàng có lợi thế về giá thành cạnh tranh với Hoa Kỳ và phần còn lại của thế giới.
Trong khi đang thâu tóm các nguồn tài nguyên thiên nhiên và thao túng các thị trường mới là các mục tiêu chiến lược chủ yếu, các nhà hoạch định trung ương Bắc Kinh cũng muốn xuất khẩu có hệ thống hàng triệu công dân Trung cộng vào các “nhà nước vệ tinh” tại Phi Châu và Mỹ La Tinh để giảm thiểu áp lực tăng dân số quá mức ở Đại Lục.
Để giảm thiểu áp lực dân số ĐCSTH muốn xuất khẩu có hệ thống hàng triệu công dân Trung cộng vào các “nhà nước vệ tinh”. (Ảnh: Shutterstock)
Vũ khí cạnh tranh của Trung cộng “ô nhiễm càng nhiều thì giá càng rẻ” gây ra biết bao khó khăn cho các nhà máy trong lĩnh vực công nghiệp sản xuất và chế tạo ở Mỹ, bởi những nhà máy này luôn phải đối mặt với chi phí cao nhất về thỏa thuận môi trường.
Trong vài ba thập kỷ, Trung cộng đã nổi lên như là một phân xưởng sản xuất của thế giới, đồng thời cũng trở thành “Quốc gia ô nhiễm nhất hành tinh” và “Quốc gia gây ảnh hưởng nhiều nhất tới việc thay đổi khí hậu”. Và điều này dẫn tới việc không chỉ các nhân công người Mỹ chịu tác động và ảnh hưởng. Mà dân chúng Trung cộng cũng đã phải trả một cái giá quá cao, điều này thể hiện ở việc gia tăng khủng khiếp về bệnh nhân ung thư, nhồi máu cơ tim, tai biến mạch máu não, bệnh về đường hô hấp và da liễu…
Người Trung cộng chết bởi chính quyền Trung cộng từ mô hình tăng trưởng kinh tế với ô nhiễm lan tràn, chính trị độc tài. Bầu khí quyển của trung tâm công nghiệp của Trung cộng thành đám mây che phủ độc hại lớn nhất thế giới. Khi các nhà máy Trung cộng tạo ra cơn lũ sản phẩm, các loại tro bụi ô nhiễm không khí cực kỳ độc hại của Trung cộng theo các luồng gió xoáy bay đi khắp thế giới và thải các chất độc hại trên đường đi. Các nước “thuộc địa” là công xưởng của Trung cộng tất nhiên cũng sống trong tình trạng ô nhiễm môi trường trầm trọng từ các chất thải độc hại do các nhà máy thải ra, huỷ hoại họ bằng các thứ bệnh do ô nhiễm, chất độc. Và cuối cùng khi cần đến thuốc và vật tư y tế, họ lại phụ thuộc vào Trung cộng.
Đường Thư
***
Toàn cầu hoá (Phần 2)
Thế giới ‘bơm máu’ cho ĐCSTH
„Trên thực tế toàn cầu hóa chính là thông qua việc dịch chuyển một lượng lớn của cải của thế giới vào tay Trung cộng, khiến Trung cộng có thể giàu lên nhanh chóng trong khi nó có đạo đức tệ hại nhất, bức hại nhân quyền nghiêm trọng nhất, khiến hành tinh ô nhiễm trầm trọng nhất.“
ĐCSTH dùng lợi ích kinh tế ép các quốc gia im lặng trước tội ác phản nhân loại. (Ảnh: NTD Việt Nam tổng hợp từ Shutterstock/Getty)
“Trung cộng đã trở thành một thế lực tài chính và thương mại trọng yếu. Nhưng, nó không hành xử như các nền kinh tế lớn khác. Thay vào đó, nó đi theo thuyết trọng thương hám lợi, cố giữ thặng dư thương mại ở một mức cao giả tạo. Và trong nền kinh tế thế giới bị đình trệ như hôm nay, học thuyết này, nói toạc móng heo ra là, đi ăn cướp”. – Paul Krugman, Nhà Kinh tế học đoạt giải Nobel năm 2008.
Chủ nghĩa thực dân thế kỷ 21 của riêng Trung cộng bắt đầu chiêu bài là những khoản cho vay hậu hĩnh, lãi suất thấp để xây dựng hạ tầng đổi lấy nguyên liệu và sự xâm nhập thị trường nội địa. Từ đó, các nước thay vì dùng lao động tại chỗ, Trung cộng sẽ mang vào đội quân kỹ sư và công nhân khổng lồ của nó để xây dựng đường cao tốc, đường sắt, cảng và hệ thống viễn thông, mở đường khai thác và vận chuyển nguyên vật liệu, chuyển về lại các công xưởng tại các thuộc địa của Trung cộng, sau đó bán lại thành phẩm của nó vào thị trường các nước, bằng cách đó xóa bỏ các ngành sản xuất tại chỗ của những nước này, đẩy họ vào tình cảnh thất nghiệp và đói nghèo.
Nguồn gốc thật sự của lợi thế cạnh tranh của Trung cộng là vi phạm mọi luật trong sách tự do thương mại, chúng bao gồm các trợ cấp xuất khẩu đồ sộ trái luật, hành động thao túng tiền tệ, việc ăn cắp và làm hàng giả tràn lan, chính sách trái luật trong việc bắt buộc chuyển giao công nghệ, lợi thế chi phí của các nhà máy Trung cộng có được từ việc sử dụng các con sông, con suối và bầu khí quyển thế giới như là những địa điểm xả rác thải khổng lồ.
Trên thực tế toàn cầu hóa chính là thông qua việc dịch chuyển một lượng lớn của cải của thế giới vào tay Trung cộng, khiến Trung cộng có thể giàu lên nhanh chóng trong khi nó có đạo đức tệ hại nhất, bức hại nhân quyền nghiêm trọng nhất, khiến hành tinh ô nhiễm trầm trọng nhất. Toàn cầu hóa khiến Trung cộng tận dụng khai thác toàn bộ tài nguyên, sở hữu trí tuệ, thị trường tiêu thụ khổng lồ của thế giới, thị trường nhân công nô lệ… mà trở nên “hoá rồng”, vô cùng lớn mạnh, với dã tâm soán đoạt vị trí của Mỹ, thống trị thế giới, khiến cả thế giới im lặng trước tội ác của chính quyền Trung cộng về nhân quyền, vốn là mục tiêu quan trọng nhất của chế độ phản nhân loại này.
Toàn cầu hoá đồng thời khiến cho kinh tế thị trường phụ thuộc lẫn nhau, trong vòng tuần hoàn từ vốn, hạ tầng, sản xuất, tiêu thụ… nhưng không phải bởi cơ chế tự do và minh bạch mà bằng mua chuộc, hối lộ, cưỡng ép, lũng đoạn… khiến cho phương Tây đứng trước phương diện lợi ích kinh tế, mà vứt bỏ các giá trị đạo đức cơ bản, lương tri đạo nghĩa trở thành món hàng rẻ mạt mà Trung cộng dễ dàng mua bán, để mặc chính quyền Trung cộng lợi dụng sức ép kinh tế uy hiếp thế giới tiến tới thống nhất thiên hạ.
Từ một phương diện khác, toàn cầu hoá kinh tế khiến ngày càng nhiều người mất đi điều kiện để tự do sản xuất, mất việc làm và đói nghèo, các quốc gia lạc hậu thường trở thành một khâu của chuỗi cung ứng, như vậy dẫn đến việc chủ quyền kinh tế của quốc gia suy yếu, chính là sự thất bại của quốc gia trước thể kinh tế toàn cầu hoá. Cơn khủng hoảng kinh tế trong đại dịch đã khiến cả thế giới mở mắt bừng tỉnh trước nguy cơ phụ thuộc lẫn nhau và phụ thuộc vào Trung cộng khiến xuất nhập khẩu đình trệ có thể dẫn đến ảnh hưởng kinh tế nghiêm trọng. Hơn bao giờ hết, giờ đây các nước đã nhận ra hậu quả tai hại của việc chạy theo toàn cầu hoá dưới sự thao túng của ĐCSTH thay vì nỗ lực củng cố xây dựng một nền kinh tế độc lập bền vững mang bản sắc quốc gia dân tộc.
Trung cộng được bảo kê bởi các tổ chức quốc tế ăn tiền Mỹ
Sau khi phát triển bằng cái giá mà tất cả các nước còn lại trên thế giới phải trả, Trung cộng dùng sự phát triển kinh tế tăng cường quân sự. Người dân thế giới sẽ tiêu dùng vào những thứ nhập khẩu rẻ tiền giả tạo của Trung cộng để đổi lấy tình trạng thất nghiệp của chính họ và tài trợ cho Trung cộng phát triển vũ trang, hay các trung tâm nghiên cứu ra những thứ kỳ quái đầu độc và huỷ diệt thế giới. Để làm được điều này, Trung cộng phải xây dựng được hệ thống “các nhà độc tài sát nhân và các chế độ tàn bạo khắp thế giới”.
Trong khi tăng trưởng kinh tế, ĐCSTH cũng tăng cường thâm nhập vào các tổ chức kinh tế thế giới, bao gồm cả Tổ chức Thương mại Thế giới (WTO), Tổ chức Tiền tệ Thế giới (IMF), Ngân hàng Thế giới, Tổ chức Phát triển Công nghiệp Liên Hợp Quốc (LHQ)… Khi các quan chức của ĐCSTH tiếp nhận các vị trí trọng yếu của những tổ chức này, thì tích cực thúc đẩy họ hợp tác với ĐCSTH; lợi dụng LHQ làm chỗ tuyên truyền. Chiến lược “Một vành đai một con đường” của ĐCSTH khiến rất nhiều quốc gia bị rơi vào khủng hoảng nợ trầm trọng. Nhưng dưới sự vận động chính trị của ĐCSTH “Một vành đai một con đường” lại nhận được sự tâng bốc của một số quan chức cao cấp LHQ. Là thành viên thường trực của Hội Đồng Bảo an Liên Hiệp quốc, Trung cộng có thể phủ quyết bất cứ biện pháp trừng phạt nào nó muốn.
Dưới sự vận động chính trị của ĐCSTH “Một vành đai một con đường” lại nhận được sự tâng bốc của một số quan chức cao cấp LHQ. (Ảnh: Andy Wong-Pool/Getty Images)
ĐCSTH xây dựng được mối quan hệ mật thiết với các quan chức cấp cao của rất nhiều chính phủ phương Tây, đó là những nhân vật quan trọng hàng đầu trong Liên Hợp Quốc, nguyên thủ quốc gia, quan khách chính phủ, nghị sĩ quốc hội, cố vấn cấp cao của chính phủ, người đứng đầu các tổ chức quốc tế, người nổi tiếng trong giới học thuật và viện nghiên cứu, các ông trùm tập đoàn truyền thông v.v. vào thời điểm then chốt sẽ yêu cầu họ lên tiếng ủng hộ cho ĐCSTH.
Dựa vào nguồn lực tài chính hùng hậu, Trung cộng lôi kéo các đảng phái chính trị cánh tả và những nhân sĩ cánh tả trên toàn thế giới, khiến họ truyền bá tư tưởng của ĐCSTH, lôi kéo và mua chuộc những nhân vật trong giới tài chính và công nghiệp của phương Tây bằng những lợi thế trong kinh doanh, từ đó thông qua họ để thuyết phục chính phủ các nước, gây ảnh hưởng đến chính sách kinh tế và tài chính của các quốc gia phương Tây.
Dùng lợi ích kinh tế ép các quốc gia im lặng trước tội ác phản nhân loại
Mục tiêu cuối cùng của ĐCSTH không phải là kinh tế. Huỷ diệt nhân loại mới là đích đến cuối cùng của thể chế tà ác này, bất kể là người Trung cộng hay nước ngoài. Trung cộng dùng lợi ích kinh tế để cả thế giới phải im lặng trước các tội ác về nhân quyền kinh hoàng của chính quyền này. Đàn áp tôn giáo, tín ngưỡng, người bất đồng chính kiến, giết người để duy trì quyền lực thống trị.. hàng trăm triệu người đã bị giết dưới sự cai trị của ĐCSTH. Vì thế mọi nguồn lực kinh tế của Trung cộng thực chất là để che đậy tội ác phản nhân loại này. Tiếc thay, Trung cộng đã thành công khi khiến các tổ chức quốc tế thế giới, các chính phủ, nhà lãnh đạo thỏa hiệp im lặng và đồng lõa với ĐCSTH trong kế hoạch này.
Nguyên tắc mà Ủy ban Nhân quyền LHQ thực hành là đa số phiếu bầu, mà quốc gia có lý lịch nhân quyền không tốt cũng có thể trở thành nước thành viên, thậm chí trở thành Chủ tịch Ủy ban Nhân quyền, khiến việc thẩm tra nhân quyền mất đi ý nghĩa. Nguyên tắc “đa số thắng thiểu số” của LHQ trở thành công cụ để ĐCSTH đối kháng với các nước tự do trong rất nhiều sự việc. Điều này khiến cho nước Mỹ rất nhiều lần rút khỏi Hội đồng Nhân quyền.
Năm 1999 người đứng đầu ĐCSTH là Giang Trạch Dân sang thăm đã tặng cho nước Pháp một hợp đồng mua bán lớn trị giá 15 tỷ Franc, mua gần 30 chiếc máy bay của công ty Airbus, do vậy đạt được sự ủng hộ của chính phủ Pháp về việc Trung cộng gia nhập tổ chức WTO. Pháp trở thành quốc gia phương Tây đầu tiên thiết lập “quan hệ bạn bè chiến lược toàn diện” sau cuộc thảm sát ở quảng trường Thiên An Môn của ĐCSTH, tổng thống Pháp lúc bấy giờ là vị đầu tiên phản đối phê bình Trung cộng tại hội nghị nhân quyền Geneva, lại là người đầu tiên chủ trương giải trừ lệnh cấm vận vũ khí của EU đối với Trung cộng, đứng đầu một chính phủ phương Tây mà ca ngợi ĐCSTH.
Vì lợi ích kinh tế, Pháp đã làm ngơ trước tội ác kinh hoàng của ĐCSTH trong cuộc thảm sát sinh viên tại Thiên An Môn. (Ảnh qua Tinhhoa.net)
Các nước mạnh Tây Âu chịu ảnh hưởng không ngừng mở rộng của Trung cộng. Trung cộng đã là bạn thương mại lớn nhất của Đức. Thành phố công nghiệp phía Tây nước Đức Duisburg trở thành điểm trung chuyển Châu Âu của “nhất đới nhất lộ”. Mỗi tuần có chuyến xe lửa với 30 đoàn tàu chở đầy hàng hóa Trung cộng đi đến thành phố này, từ đây lại vận chuyển đến các nước khác. Thị trưởng thành phố này nói, Duisburg là “Thành phố Trung cộng của Đức”.(3)
Bài viết trên tờ Bild cho rằng sự phụ thuộc của Đức vào Trung cộng khiến Đức sẵn sàng tin vào những dối trá của ĐCSTH về virus Corona và nhiều điều khác. Chẳng hạn, “Vì Volkswagen bán được hàng triệu xe hơi mỗi năm tại Trung cộng, ông chủ của Volkswagen không muốn biết đến các trại cải tạo của Trung cộng nơi giam giữ người Duy Ngô Nhĩ và những người bị buộc tội phá rối.”
Báo “Daily Mail” của Anh đã đăng tải một bộ phim tài liệu mang tên “Hard to Believe” (Điều khó tin) miêu tả về việc mổ cướp nội tạng sống các học viên Pháp Luân Công của ĐCSTH. Bộ phim nêu ra vấn đề vì sao một tội ác kinh hoàng thế này mà thế giới lại không chú ý đến?
Bộ phim tài liệu “Hard to Believe” là điều tra nghiên cứu của nhà báo Ethan Gutmann, cùng với luật sư nhân quyền ông David Matas, người từng được đề cử giải Nobel Hòa bình và cựu Ngoại trưởng Canada, ông David Kilgour.
Bộ phim chỉ ra, thực trạng mổ cướp nội tạng sống tại Trung cộng đã rất rõ ràng, đồng thời còn có luật sư nhân quyền, các nhân chứng, thậm chí là bác sĩ tham gia phẫu thuật đều đứng ra làm chứng. Bộ phim tài liệu này chỉ ra rằng tại sao thế giới đối với việc xâm phạm nhân quyền nghiêm trọng bậc nhất này, lại coi như chưa từng nghe thấy?
Thực trạng mổ cướp nội tạng sống của học viên Pháp Luân Công tại Trung cộng đã rất rõ ràng nhưng các nước trên thế giới lại vẫn nhắm mắt làm ngơ. (Ảnh: NTD Việt Nam tổng hợp)
Trung cộng lợi dụng thủ đoạn kinh tế để ép buộc Australia phải nhượng bộ về một loạt các vấn đề bao gồm quân sự và nhân quyền. Bắc Kinh hy vọng biến Australia trở thành “Nước Pháp thứ hai”, một quốc gia phương Tây dám nói “không” với Mỹ. Sau nhiều năm điều tra kỹ lưỡng ông Hamilton phát hiện, “Những cơ cấu của Australia – từ trường học, đại học và hiệp hội chuyên nghiệp cho đến truyền thông của chúng ta; từ những ngành khai khoáng, nông nghiệp và du lịch đến những tư sản chiến lược như cảng biển và mạng lưới điện; từ nghị viện địa phương và chính phủ liên bang của chúng ta, đến chính đảng tại Canberra của chúng ta – đang bị thâm nhập và cải tạo bởi một hệ thống khống chế phức tạp dưới sự giám sát của ĐCSTH.” (2)
Sau khủng hoảng tài chính năm 2008, Trung cộng bơm lượng lớn tiền vào những nước Châu Âu, đổi lấy sự thỏa hiệp của họ về những vấn đề như luật pháp quốc tế và nhân quyền. Trung cộng dùng phương thức này để tạo ra và mở rộng rạn nứt trong nội bộ các nước liên minh Châu Âu, từ đó trục lợi. Những nước yếu bị Trung cộng nhắm đến gồm có Hy Lạp, Tây Ban Nha, Bồ Đào Nha, Hungary v.v.
Là thành viên của EU, Hy Lạp nhiều lần phản đối những nghị quyết phê bình nhắm vào chính sách và nhân quyền của Trung cộng, khiến cho những tuyên bố này bị huỷ bỏ. Tháng 8 năm 2017, một bài bình luận của “Thời báo New York” nói: “Hy Lạp đã bắt đầu lao vào vòng tay của kẻ có nhiệt tình nhất với mình và theo đuổi dã tâm địa chính trị lớn nhất là Trung cộng”.
Cũng như Hy Lạp, Hungary cũng nhiều lần phản đối những phê bình của EU về tình hình nhân quyền của Trung cộng. Tổng thống Czech thuê thương gia giàu có người Trung cộng làm cố vấn cho mình, cao giọng giữ khoảng cách với Đạt Lai Lạt Ma.(4)
Năm 2010 Ủy ban giải Nobel ở Na Uy trao giải Nobel hòa bình cho nhân sĩ bất đồng chính kiến vẫn còn trong nhà tù. Trung cộng nhanh chóng có hành động trả thù nước này, thiết lập rất nhiều trở ngại cho việc xuất khẩu cá hồi của Na Uy sang Trung cộng, ở các phương diện khác cũng có rất nhiều khó khăn. Sau khi quan hệ hai nước “bình thường hóa”, Na Uy bắt đầu giữ im lặng về phương diện nhân quyền của Trung cộng. (theo RFA)
Còn đây là lời của cựu Tổng thống Mỹ và Tổng thống Donald Trump nói về những gì Trung cộng đã làm:
“Tôi tuyệt đối tin rằng sự trỗi dậy hòa bình của Trung cộng là tốt cho thế giới, và cũng tốt cho Mỹ”. – Barack Obama
“Nói thẳng: Trung cộng không phải bạn ta. Họ xem ta như kẻ thù. Tốt hơn là Washington nên tỉnh ra thật nhanh, vì Trung cộng đang cướp công ăn việc làm của ta, phá hủy ngành công nghiệp chế tạo của ta, ăn trộm công nghệ và năng lực quân sự của ta với tốc độ âm thanh. Nếu nước Mỹ không sớm khôn lên, tổn thất sẽ là không thể vãn hồi.” – Donald Trump
Đường Thư
Chú thích:
(1) (Thorsten Benner, et al, “Authoritarian Advance: Responding to China’s Growing Political Influence in Europe,” Global Public Policy Institute (GPPI)
(2) (Clive Hamilton. Silent Invasion: China’s influence in Australia (Melbourne: Hardie Grant, 2018).
(3) (Philip Oltermann, “Germany’s ‘China City’: How Duisburg Became Xi Jinping’s Gateway to Europe,” The Guardian)
(4) (Jan Velinger, “President’s Spokesman Lashes out at Culture Minister for Meeting with Dalai Lama,” Radio Praha)
***
Toàn cầu hoá (Phần 3)
Không có ĐCSTH, thế giới sẽ thịnh vượng thái bình
“Trên bề mặt đích thực Trung cộng đã hiện đại hoá và tây hoá rồi, nhưng cái lõi của ĐCSTH xưa nay chưa từng thay đổi. Bản chất giảo hoạt, lưu manh với thủ đoạn biến hóa khôn lường của ĐCSTH dựa trên vũ khí quan trọng nhất là sự giả dối, đã lèo lái thao túng thế giới theo một cơ chế phức tạp, khiến xã hội tự do khó mà phân biệt được “ĐCSTH” và “Trung Hoa”. “
Nếu các nước phát huy mạnh mẽ quyền tự chủ, văn hoá bản sắc của mỗi dân tộc thì nhân loại sẽ đón nhận một tương lai hạnh phúc, phồn vinh lâu dài. (Ảnh: NTD Việt Nam tổng hợp từ Shutterstock)
Đối với ĐCSTH mà nói, con người chỉ có thể lựa chọn đứng về phía nào trong một trận chiến giữa chính và tà, đây không phải là tranh giành lợi ích quốc gia đơn thuần, mà hơn hết là vì tương lai của nhân loại.
Tổng thống Donald Trump đăng một tweet đầy giận dữ chỉ trích tổ chức Y tế thế giới (WHO), sau khi cắt hẳn nguồn tài trợ của Mỹ cho tổ chức này hôm trước: “Tại sao WHO đã phớt lờ các email cảnh báo từ các cơ quan y tế của quốc gia Đài Loan vào cuối tháng 12/2019 về khả năng con virus Corona lây lan từ người sang người? Tại sao WHO đưa ra nhiều tuyên bố không đúng hoặc lừa dối trong tháng 1 và tháng 2, lúc mà virus Corona lây nhiễm khắp toàn cầu? Tại sao WHO lại chần chừ, trì hoãn ra những quyết định hành động với dịch?”
Đây có phải là một trong hàng loạt câu hỏi mà ông đã tìm ra sự thật về bản chất của các tổ chức quốc tế với các sứ mệnh mỹ miều là bảo vệ an ninh bảo vệ nhân quyền, bảo vệ tự do thương mại?
Bên cạnh Tổ chức Y tế Thế giới (WHO), Tổng thống Trump còn nhắc đến Tổ chức Thương mại Thế giới (WTO), cho rằng tổ chức này cũng có “đầu dây mối nhợ” với chính quyền Trung cộng: “Nếu nhìn vào một số cuộc điều tra đang diễn ra liên quan đến Tổ chức Y tế Thế giới, thì tôi sẽ tiến thêm một bước xa hơn: đó là điều tra thêm cả Tổ chức Thương mại Thế giới.”
“Nước Mỹ bác bỏ tư tưởng toàn cầu hóa”
Phát biểu tại Kỳ họp Đại hội đồng Liên Hợp Quốc, Tổng thống Trump khẳng định: “Chúng tôi bác bỏ tư tưởng toàn cầu hóa và tin vào học thuyết về chủ nghĩa yêu nước”. Ông khẳng định quan điểm: “Nước Mỹ là trên hết”! Nước Mỹ là một quốc gia tự chủ, và mọi quốc gia khác chỉ có thể dựa vào chính họ.”
Tổng thống Mỹ nhấn mạnh: “Mỹ sẽ luôn chọn sự độc lập và hợp tác hơn là việc kiểm soát, điều hành và thống trị toàn cầu. “Chúng tôi sẽ không bao giờ hy sinh chủ quyền của Mỹ cho một bộ máy quan liêu toàn cầu. Nước Mỹ chỉ chịu sự quản lý của người Mỹ. Chúng tôi bác bỏ tư tưởng toàn cầu hóa. Chúng tôi tin theo học thuyết về chủ nghĩa yêu nước”
Người đứng đầu Tòa Bạch Ốc chỉ rõ Trung cộng “bóc lột thương mại” và đánh cắp tài sản trí tuệ Mỹ. “Chúng tôi sẽ không tiếp tục dung túng cho những bóc lột kiểu như vậy” và nhấn mạnh ông sẽ không để cho những công nhân Mỹ trở thành nạn nhân, không để cho các công ty Mỹ bị lừa dối. “Nước Mỹ sẽ luôn hành động vì lợi ích quốc gia của mình”.
Tổng thống Trump nói: “…Chúng tôi bác bỏ tư tưởng toàn cầu hóa. Chúng tôi tin theo học thuyết về chủ nghĩa yêu nước”. (Ảnh: Spencer Platt/Getty Images)
Phương Tây ảo tưởng về tiến trình dân chủ của ĐCSTH
Thế giới phương Tây vẫn luôn ôm ảo tưởng rằng Trung cộng sớm muộn cũng sẽ dân chủ hóa, Trung cộng sẽ hướng đến xã hội chủ nghĩa tư bản. Họ hoàn toàn đánh giá sai và đánh giá thấp về dã tâm của Bắc Kinh.
Cố vấn của Tổng thống Trump, Steve Bannon cũng cảnh báo: “Tầng lớp lãnh đạo ĐCSTH căn bản là không có ý định tham gia vào quy tắc của trật tự tự do quốc tế sau chiến tranh thế giới. Họ có kế hoạch của riêng mình, hơn nữa chấp hành thực hiện kế hoạch này cực kỳ nghiêm ngặt.” Kế hoạch này chính là Trung cộng cần lợi dụng sức mạnh chính quyền quốc gia để nắm giữ được các ngành công nghiệp trọng điểm toàn cầu, mạnh mẽ tiến hành khuếch trương địa chính trị, thực hiện bá quyền thế giới và toàn cầu trên phương diện tài chính và khoa học kỹ thuật mà không muốn tuân thủ các quy tắc thông hành của thế giới.
“Đã quá lâu, chúng ta ở phương Tây đã chờ đợi nền kinh tế tăng trưởng của Trung cộng có thể biến đổi một chế độ chuyên chế tàn bạo thành một đất nước dân chủ, tự do và cởi mở. Chúng ta đã chờ đợi qua cuộc tàn sát ở quảng trường Thiên An Môn, các chiến dịch thanh trừng sắc tộc ở Nội Mông, Tây Tạng, và Tân Cương; sự phát triển của cỗ máy tuyên truyền hoàn thiện nhất thế giới và sự kiểm duyệt nghẹt thở đối với Internet; việc bán tràn ngập thị trường thế giới những sản phẩm nguy hiểm chết người; sự tàn phá cơ sở sản xuất của nước Mỹ; sự ô nhiễm quy mô lớn những tài sản chung toàn cầu; sự tấn công liên tục của một mạng lưới gián điệp tinh vi lên những mục tiêu quân sự và công nghiệp; và sự nổi lên của lực lượng vũ trang viễn chinh năm thứ quân đủ khả năng một ngày nào đó sẽ áp đặt những đòi hỏi vô lý về chủ quyền lên toàn cầu – và không nghi ngờ là cả vũ trụ.” (Giáo sư kinh tế học Peter Navarro)
Trên bề mặt đích thực Trung cộng đã hiện đại hoá và tây hoá rồi, nhưng cái lõi của ĐCSTH xưa nay chưa từng thay đổi. Bản chất giảo hoạt, lưu manh với thủ đoạn biến hóa khôn lường của ĐCSTH dựa trên vũ khí quan trọng nhất là sự giả dối, đã lèo lái thao túng thế giới theo một cơ chế phức tạp, khiến xã hội tự do khó mà phân biệt được “ĐCSTH” và “Trung Hoa”.
Xây dựng lên một bộ tiêu chuẩn Trung cộng lấy “Made in China” làm trung tâm độc lập với bộ tiêu chuẩn của phương Tây. (Ảnh: Shutterstock)
Dã tâm của ĐCSTH là muốn thành lập đại chính phủ của thế giới thông qua việc lũng đoạn, điều khiển các tổ chức tài chính quốc tế, can thiệp to lớn đối với kinh tế của các quốc gia, thủ đoạn là độc tài và đơn nhất.
Với những gì như ĐCSTH đã làm với người dân của chính nước mình thì viễn cảnh thống trị thế giới đó chính là bạo lực và áp bức, mang đến cho thế giới sự kìm kẹp tư tưởng và tẩy não, truyền bá tư tưởng vô thần và chính quyền độc tài, với mục đích tiêu diệt tài sản tư hữu, tiêu diệt quốc gia, tiêu diệt dân tộc, tiêu diệt văn hóa truyền thống của các dân tộc. Toàn cầu hóa và chủ nghĩa toàn cầu hóa đang khởi tác dụng triệt để trong việc phá hủy tôn giáo, phá hoại truyền thống và đạo đức của nhân loại, dung túng cho các loại tà ác, nuôi dưỡng cho lực lượng cánh tả và CNXH toàn cầu mở rộng.
Lý do ĐCSTH thành công
Không khó để hiểu vì sao ĐCSTH thành công. Toàn cầu hóa khiến văn hóa tiêu thụ và chủ nghĩa tiêu thụ đã trở thành chủ đạo văn hóa toàn cầu. Bị dẫn động bởi lợi ích kinh tế, kiểu văn hóa tiêu dùng nhằm vào ham muốn của con người này, đã trở thành thủ đoạn ĐCSTH lợi dụng để làm bại hoại truyền thống văn hoá của nhân loại. Con người dù là cá nhân, công ty hoặc quốc gia nào đều truy cầu lợi ích ngắn hạn, điều này đã tạo điều kiện để ĐCSTH có cơ hội lợi dụng.
Từng là một cơ quan gìn giữ hòa bình thế giới, Liên Hiệp Quốc với những tổ chức như Ủy ban Nhân quyền, Môi trường, Văn hoá, Giáo dục, UNESCO, WHO .v.v. đã biến dạng thành những ổ tham nhũng do Trung cộng một tay thao túng. Trong khi đó Đài Loan, một quốc gia chống dịch hữu hiệu nhất thế giới, đã gửi nhiều thông tin đến WHO nhưng đã bị phớt lờ cảnh báo khẩn thiết của họ về dịch bệnh có thể lây lan từ người qua người, và đơn giản là đẩy họ ra khỏi WHO.
Steve Bannon, từng là chiến lược gia giúp Donald.J.Trump thắng cử Tổng thống năm 2016, nhận định về giới được mệnh danh là “tinh hoa” bất lương của Âu, Mỹ (giới trí thức hàn lâm, doanh nhân) đã bắt tay ra sao với chính quyền Trung cộng:
“Họ (giới tri thức hàn lâm – tinh hoa phương Tây) biết về Dalai Lama và Phật giáo Tây Tạng. Họ biết cả về người Duy Ngô Nhĩ. Họ biết về Pháp Luân Công. Họ biết về Giáo hội Công giáo hầm trú. Họ biết về việc thu hoạch nội tạng sống. Họ biết tất cả, và rồi họ không quan tâm. Khi họ gặp gỡ Tập Cận Bình, họ nhìn thấy đó là một anh hùng.
Họ biết tất cả các tội ác của ĐCSTH nhưng khi gặp Tập Cận Bình thì họ nhìn thấy đó là một anh hùng. (Ảnh: NTD Việt Nam tổng hợp từ Gettyimages)
Tại sao?
Bởi vì, với cách nhìn đó, có nghĩa là họ được nhiều tiền hơn/có nghĩa là giá cổ phiếu của họ cao hơn/có nghĩa là lao động nô lệ rẻ mạt hơn – đúng không nào? Họ hoàn toàn bị mua chuộc bởi một hệ thống tham nhũng. Họ hoàn toàn không có thẩm quyền đạo đức. Họ biết tất cả. Dù vậy họ đều chuẩn bị để nhìn, theo một cách khác, là chế nhạo Donald Trump và nói, ồ, ông ta là kẻ hoang dã, ông ta là người gây rắc rối cho hệ thống chỉ biết kiếm tiền và tiền của họ.
Họ ca ngợi Tập Cận Bình, họ ăn tối với Vương Kỳ Sơn. Rồi đây, họ sẽ phải chịu trách nhiệm trước lịch sử về những gì diễn ra tại Mỹ, tại China, tại Hương Cảng bởi vì họ biết tất cả nhưng họ ngoảnh mặt đi, nhìn theo hướng khác!”.]
Steve Bannon là đạo diễn của bộ phim sắp ra mắt, mang tên “Móng vuốt của Rồng Đỏ” (Claws of the Red Dragon) kể về 2 sự kiện chính: Vụ bắt giữ Mạnh Vãn Chu, giám đốc tài chính Hoa Vi tại Gia Nã Đại, và các cuộc biểu tình ở Hương Cảng. Ông nói về bộ phim:
“Mọi người nên hiểu đây không nói về người dân Trung Hoa – tất cả họ đều là nạn nhân, nạn nhân và nạn nhân. họ là những người dân chăm chỉ, đàng hoàng trên trái đất, và có một thực tế là họ đang phải làm nô lệ… bởi một nhà nước độc tài giám sát & toàn trị. Bộ phim của tôi nói về ĐCSTH, đó là một tổ chức xã hội đen, hoạt động theo kiểu ký sinh và mafia “.
Tại sao có quá nhiều các quốc gia Châu Phi, Châu Á, Mỹ La Tinh đều đang mở rộng vòng tay đón chào Trung cộng. Các nhà nước độc tài ở châu Phi, nơi mà luật lệ được ban hành bởi chính quyền quân sự, những tên sát nhân hàng loạt vô nhân tính, hoặc các nhà lãnh đạo dân chủ được bầu qua những lá phiếu đánh tráo hoặc dưới những họng súng. Các thể chế dân chủ giả mạo tại Angola, Sudan, Zimbabwe luôn đứng đầu danh sách các quốc gia này. Tại các nước châu Phi và Mỹ La Tinh khác, có đặc điểm là nền dân chủ rất yếu hoặc phe quân đội nắm quyền lực mạnh mẽ.
Với tư tưởng phi đạo đức của các nhà lãnh đạo, Trung cộng làm kinh doanh với bất kỳ chính phủ nước ngoài nào. Trong bối cảnh khủng hoảng, Trung cộng chìa bàn tay với họ và đề nghị giúp đỡ với các điều khoản kinh doanh bất chấp tình trạng nhân quyền hay minh bạch tài chính của các nước thuộc địa, cày xới tung trên tất cả các cánh đồng thương mại. Họ đưa ra các đề nghị béo bở đối với các thể chế độc đoán, bất cứ điều gì đối tác mong muốn.
ĐCSTH đã giúp vũ trang cho hàng ngàn tay súng trẻ em châu Phi với những khẩu AK-47. (Ảnh: Gettty Images)
Quái thai kinh tế dựa trên nền tảng phi đạo đức
Hơn một tỷ người Trung cộng được lớn lên và nuôi dưỡng ở một xã hội trống rỗng luân thường đạo lý, ở đó quyền sở hữu tài sản bị chà đạp và phủ nhận, mọi thứ đều thuộc sở hữu của nhà nước. Sự lệch lạc đạo đức và luân lý, với hậu quả bắt đầu từ thời kỳ Cách mạng Văn hóa do Mao Trạch Đông phát động, phá huỷ hết văn vật và các giá trị tinh thần của Trung Hoa 5000 năm. Chính những lệch lạc phi luân lý này đã đẻ ra một quan niệm gọi là “Làm bất cứ cái gì có thể để đoạt được vị thế tốt hơn”. Vấn đề suy thoái đạo đức và việc chạy theo lợi nhuận bằng mọi giá đã xảy ra do sự đổ vỡ các nguyên tắc Khổng giáo trong môi trường không có đạo đức và luân thường đạo lý của chính quyền ĐCSTH.
Sử dụng bạo lực, mua chuộc bằng tiền để vận hành thể chế, lật đổ đạo đức nhân loại, thưởng ác phạt thiện, để những người xấu nhất được thành công nhất trong xã hội. Chính sách của nó phóng đại mặt ác trong nhân tính, lại dùng vô thần luận khiến con người không còn biết sợ gì mà triệt để sa đoạ. Thông qua toàn cầu hóa mà phát tán hình thái CNXH mang màu sắc Trung cộng ra toàn thế giới, lợi dụng lợi ích kinh tế để dụ dỗ, khiến những người của thế giới tự do từ bỏ nguyên tắc đạo đức, ngầm thừa nhận việc nó thực hành cuộc bức hại tín ngưỡng và xâm hại nhân quyền trên quy mô lớn ở Trung cộng. Rất nhiều nhân vật chính trị trọng yếu và công ty lớn ở các quốc gia phương Tây đã vì lợi ích mà bán rẻ lương tri, thoả hiệp với ĐCSTH, chiểu theo quy tắc của nó mà hành sự.
Khi đạo đức Trung cộng bại hoại nhất thì đã tạo ra một “quái thai kinh tế” phát triển với tốc độ tên lửa. Không có sự lớn mạnh về kinh tế, thì Trung cộng sẽ không có quyền phát ngôn với thế giới. Lợi dụng sự sùng bái của con người đối với kim tiền và của cải, để toàn thế giới phải cầu cạnh Trung cộng về mặt kinh tế và các sự vụ quốc tế.
Mục đích thực sự của chiến tranh phi bạo lực
Khác hẳn với tất cả các chế độ chính trị khác trong lịch sử nhân loại, đối tượng mà ĐCSTH tuyên chiến chính là con người – kể cả nhân phẩm và các giá trị của con người. ĐCSTH vốn dĩ quá thành thục các thủ đoạn để dụ dỗ con người quay lưng lại với đạo đức và lương tri, khiến con người chủ động hoặc bị động đi theo tà ác, thông qua dụ dỗ về lợi ích, hoặc bằng việc thỏa mãn các loại dục vọng của con người để đổi lấy sự hợp tác với ĐCSTH, hoặc bằng uy hiếp và khủng bố để lợi dụng sự sợ hãi của con người, cưỡng ép phải cam kết phục vụ cho ĐCSTH.
Trong thực tiễn hơn một thế kỷ qua, ĐCSTH gây ra cái chết bất thường cho hàng trăm triệu người, nô dịch hàng tỷ người, và đưa thế giới đến bờ vực chiến tranh hạt nhân và hủy diệt, họ rắp tâm khiến cho xã hội hỗn loạn, đạo đức suy đồi, từ đó hủy hoại nền tảng của nền văn minh nhân loại trên diện cực rộng.
Văn hóa của các nước không giống nhau, nhưng đều là truyền thống được đặt định dựa trên giá trị phổ quát, mà chủ quyền quốc gia và văn hóa truyền thống của các dân tộc khởi tác dụng trọng yếu đối với sự truyền thừa của dân tộc, quyền tự quyết của dân tộc, khiến các dân tộc tránh bị các cường quyền bên ngoài thâm nhập.
Việc ĐCSTH phá hoại đạo đức giống như một tổ kiến đục khoét cơ thể đạo đức con người ở xã hội tự do, khiến họ vì món lợi nhỏ trước mắt mà dần dần vứt bỏ đi những giá trị căn bản. Chính sách ngắn hạn của phương Tây đối với Trung cộng đa phần xuất phát từ lợi ích mang tính giai đoạn, mà không phải là từ lợi ích căn bản nhất, lâu dài nhất về sứ mệnh xây dựng sự phồn vinh của dân tộc.
Cái gốc lập quốc của các quốc gia bình thường nơi nhân loại là đến từ các tiên triết trong lịch sử, đến từ tín ngưỡng đối với Thần, yêu cầu tuân thủ quy phạm hành vi, giữ gìn phẩm đức cao thượng, đảm bảo quyền tư hữu về tài sản, bảo đảm giá trị phổ quát do Sáng Thế Chủ đã định ra. Sự phát triển kinh tế của xã hội bình thường cũng đều phải có sự nâng đỡ của chuẩn mực đạo đức tương ứng. Rất nhiều chính phủ quốc gia, công ty lớn và doanh nhân trên bề mặt hoặc nhất thời có thể đạt được cái gọi là “lợi ích” từ ĐCSTH, nhưng việc hy sinh các nguyên tắc đạo đức rốt cuộc lại khiến họ “được chẳng bõ cho mất”. Lợi ích bề mặt đó thực ra đều là thuốc độc, chỉ có không tham lợi ích trước mắt thì mới có tương lai xán lạn.
Đại dịch thức tỉnh các quốc gia khỏi cơn mộng Trung Hoa
Âm mưu toàn cầu hóa thống trị thế giới thông qua một đại chính phủ của ĐCSTH gần như sắp thành công, thì đại dịch như một sự sắp xếp vô hình mà không vô tình giúp cả thế giới bừng tỉnh, nhận ra bản chất thực sự và các chiêu trò ma mãnh của ĐCSTH trong âm mưu bá chủ thế giới.
Tổng biên tập báo BILD của Đức Julian Reichelt viết thư gửi ông Tập Cận Bình
“Ông điều tiết đất nước bằng sự kiểm soát mọi hoạt động của người dân. Nếu không có sự kiểm soát, chắc ông không thể ngồi vào ghế chủ tịch nước. Ông có thể kiểm duyệt tất cả, kiểm soát mọi người dân của đất nước mình; nhưng lại làm ngơ không kiểm soát những chợ buôn bán thú hoang, vì nguy cơ nó tạo ra dịch bệnh rất lớn.
Ông đánh sập mọi tờ báo hay trang mạng nào chỉ trích chính sách, nhưng không dẹp những nơi bán súp dơi. Ông không chỉ kiểm duyệt dân mà qua đó còn gây nguy hiểm cho toàn thế giới.
Kiểm duyệt sẽ dẫn đến mất tự do. Ai không được sống trong tự do thì cũng mất luôn khả năng sáng tạo. Ai không có tư tưởng canh tân thì cũng chả phát minh được điều gì. Ngược lại, ông đã biến Trung cộng thành nhà vô địch thế giới về ăn cắp sở hữu trí tuệ; giàu lên nhờ những phát minh của người khác, thay vì tự nghiên cứu. Nguyên nhân của nó là chính ông không để thế hệ trẻ của đất nước được tự do suy nghĩ. Mặt hàng xuất khẩu lớn nhất của Trung cộng là Coronavirus, mặc dù không ai muốn nhưng nó đã lan ra khắp thế giới
Khi chính phủ ông và các nhà khoa học của mình đã biết từ lâu là Corona có thể truyền từ người sang người, nhưng vẫn để cả thế giới phải mò mẫm trong bóng tối. Các chuyên gia hàng đầu của ông không nhấc máy điện thoại, không trả lời thư điện tử khi những nhà nghiên cứu phương Tây muốn biết điều gì đã xảy ra ở Vũ Hán. Ông đã từng là một người tự hào vì theo chủ nghĩa dân tộc thì cũng phải nói ra sự thật, dù cảm thấy đó là nỗi nhục quốc thể.
Tờ Washington Post đã cho biết, các phòng thí nghiệm ở Vũ Hán nghiên cứu về Coronavirus ở loài dơi, nhưng không tuân thủ những tiêu chuẩn an toàn cao nhất. Tại sao ông không giữ an toàn cho những phòng thí nghiệm cực độc như thế, giống như việc canh chừng các nhà giam tù nhân chính trị?
Ông có muốn giải thích điều đó với những người mất vợ mất chồng, những đứa con mất cha mẹ, những bố mẹ mất con trên toàn thế giới đang quằn quại trong buồn tủi hay không?
Ở Trung cộng người ta đang thì thào về ông đấy, quyền lực đang bị tróc bể từng mảng. Ông đã tạo ra một Trung cộng mù mịt không minh bạch, một nhà nước kiểm duyệt con người đến mức vô nhân đạo và bây giờ nó đang lây lan một đại dịch chết người. Đó chính là di sản chính trị của ông!
Ông muốn Trung cộng mạnh lên bằng cách dùng đại dịch xuất phát từ chính Trung cộng. Tôi nghĩ rằng, chính ông đã không còn có thể cứu được vị trí của mình; sớm muộn gì Corona cũng kết thúc sự nghiệp chính trị.
Julian Reichelt.”
Lối thoát nào cho nhân loại
ĐCSTH không phải là một chính đảng hay chính quyền theo nghĩa thông thường, nó không đại diện cho nhân dân Trung cộng, nó đại diện cho thế lực phản nhân loại. Vì thế mà các nước giao du, hợp tác, chia máu ăn phần với nó chính là hợp tác với ma quỷ, trợ giúp cái ác làm điều xấu, đẩy nhân loại đến đường cùng.
Ngày nay, văn hoá tiêu dùng đến mức tràn lan, lợi dụng các loại phương thức vật chất và giải trí để kích thích con người truy cầu sự thỏa mãn của dục vọng. Truy cầu hạnh phúc là thiên tính của con người. Sự thịnh vượng kinh tế có thể mang tới hạnh phúc cho nhân loại, nhưng kinh tế không tồn tại độc lập. Nếu con đường phát triển kinh tế đi ngược với ước thúc đạo đức thì sẽ dẫn đến tai họa về kinh tế. Khi nền tảng đạo đức bị phá hoại thì sự sung túc về kinh tế vừa không thể mang lại cho con người hạnh phúc, cũng không thể lâu bền, mà càng mau chóng dẫn đến tai họa lớn hơn.
Nhân loại đã bước qua tháng năm dài đằng đẵng, thăng trầm. Nhìn lại lịch sử, người ta sẽ phát hiện, đạo đức xã hội cao thượng sẽ mang đến chính trị sáng sủa, kinh tế phát triển, văn hoá phồn vinh, dân chúng an cư lạc nghiệp; còn đạo đức sa đọa sẽ mang đến quốc gia suy vong thậm chí văn minh bị huỷ diệt. Nhân loại ngày hôm nay một lần nữa lại đi đến đỉnh cao văn minh vật chất, nhưng cũng đối diện với thách thức xưa nay chưa từng có, đó chính là sự hưng khởi và tàn phá của ĐCSTH
Người xưa nói: Có Đức sẽ có Phúc. Tài phú chân chính phải do con người trọng Đức hành Thiện. Nếu con người có thể ức chế dục vọng cá nhân thì tà thuyết của ĐCSTH sẽ không thể mê hoặc được tâm của con người. Đạo đức cao thượng của con người sẽ được Thần phúc báo, thiên hạ giàu có, lòng người bình lặng, xã hội an định, đó mới là đời sống kinh tế mà con người nên có.
Albert Camus: “Việc của người biết suy nghĩ là không đứng cùng phía với đao phủ”
Trung Hoa đại lục và thế giới ngày nay đều đang ở ngã tư đường của vận mệnh. ĐCSTH gây ra cái chết cho hàng trăm triệu người dân Trung Hoa, lưng gánh món nợ máu trùng trùng, sớm đã không thể hoàn lương được nữa. Không có ĐCSTH, Trung Hoa đại lục sẽ ngày càng tốt hơn; tương lai Trung Hoa mới có sức sống mãnh liệt. Đối với người dân các quốc gia mà nói, Trung Hoa là quốc gia văn minh cổ xưa của phương Đông, là quốc gia của lễ nghĩa. Không có ĐCSTH, Trung Hoa sẽ trở thành một quốc gia bình thường của văn minh thế giới, nguồn tài nguyên con người, vật chất và văn hóa truyền thống cổ xưa phong phú của nó sẽ trở thành di sản chung của toàn nhân loại.
Đây là thời đại mà tuyệt vọng và hy vọng cùng tồn tại. Thế giới đang bừng tỉnh trước bản chất ma quỷ tàn ác của ĐCSTH. Sự hưng khởi của ĐCSTH phần lớn đều bắt nguồn từ sự trượt dốc của đạo đức nhân loại, bắt nguồn từ sự truy cầu lợi ích của con người mà che lấp con mắt trí tuệ.
Xưa nay, các quốc gia đều lấy tín ngưỡng Thần là nền tảng lập quốc và sự thịnh vượng. Sự vinh quang và quyền lực của con người là do Thần ban cho, Thần dựa trên đạo đức của con người mà trao vinh quang cho con người, sự phồn vinh và lớn mạnh mà Thần trao cho một dân tộc hay một quốc gia cũng dựa trên đạo đức của dân tộc và quốc gia đó. Vì lợi ích mà làm trái đạo lý thì Thiên Lý tất không dung, và Nhân quả cũng sớm có ngày tìm đến. Đó có lẽ là bài học lớn nhất mà các nước sẽ nhận ra qua trận đại dịch này.
Đối với ĐCSTH mà nói, con người chỉ có thể lựa chọn đứng về phía nào trong một trận chiến giữa chính và tà, đây không phải là tranh giành lợi ích quốc gia đơn thuần, mà hơn hết là vì tương lai của nhân loại.
Toàn cầu hoá chỉ có thể dựa trên các giá trị phổ quát về đạo đức mới có thể khởi tác dụng gắn kết các quốc gia, đồng thời phát huy mạnh mẽ quyền tự chủ, văn hoá bản sắc của mỗi dân tộc. Nếu có thể làm được như vậy thì nhân loại sẽ đón nhận một tương lai hạnh phúc, phồn vinh lâu dài, một thời kỳ thịnh vượng thái bình thực sự, nền văn minh thế giới cũng sẽ bước sang một chương mới rực rỡ, huy hoàng.
Đường Thư
Theo NTDVN (10.2020)